Cô Gái Từ Quá Khứ - Bông hồng nào cũng có “gai”
Ngay khi xem trailer phim, đã nghĩ đây sẽ là một bộ phim mang màu sắc hình sự mà ở đó các cô gái “tung móng vuốt” của mình ra chiến nhau tơi tả, nơi mà những “bông hồng gai” khoe sắc thắm thiết và lồng lộn. Nhưng tôi đã lầm, Cô Gái Từ Quá Khứ sâu sắc hơn, bất ngờ hơn, nhân văn hơn, và đến cuối cùng vẫn là hoa hồng có gai, nhưng cái “gai” này rất đặc biệt, rất xúc động, rất ám ảnh.
Phim tiếp nối câu chuyện của Ms. Q, một người chủ mục chương trình Bí Mật Showbiz nổi tiếng đã được giới thiệu trong series phim Gái Già Lắm Chiêu 2, phim sẽ vén màn bí mật của chính người người hay đi vén bí mật. Như người ta hay nói “thánh nhân nào cũng có một quá khứ, tội đồ nào cũng có tương lai”, hay như các gen Z bây giờ thường dùng câu ngôn tình “Không có bông tuyết nào là trong sạch cả”, Ms. Q sẽ bước đi giữa 2 lằn ranh quá khứ và hiện tại để đưa người xem đến một câu chuyện đầy bi kịch, đầy đau thương mà cái quá khứ đó kéo dài đến tương lai.
Có thể nói, Cô Gái Từ Quá Khứ là bộ phim đậm “chất điện ảnh” nhất của bộ đôi Bảo Nhân – Nam Cito (dù chất điện ảnh là gì thì vẫn còn tranh cãi cho nhân sinh quan của mỗi người), từng khung hình, bối cảnh, cách thể hiện ý tứ đều được chuẩn bị rõ ràng, mạch lạc. Cái cách mà đạo diễn giữ nhịp phim cũng rất “lão luyện”, nó thể hiện được kinh nghiệm giữ đường dây câu chuyện, giữ được sự chú ý, giữ được các nhịp ngắt nghỉ, giữ được kết nối chương hồi, nó khiến cho người xem có thể xem một mạch từ đầu đến cuối phim mà không bị “căng” quá hay là “lơi” quá. Rất nhiều khung hình lướt qua khá nhanh nhưng đều mang tính “cài cắm”, mà đến cuối phim người xem mới có thể nhận ra được ý nghĩa của từng cảnh rất ngắn này. Thêm nữa, việc chuyển từ quá khứ sang hiện tại (và ngược lại) rất mượt mà, không bị “hẫng” hay giật cục, quả thực là một sự thành công của biên kịch.
Cô Gái Từ Quá Khứ có nội dung khá dữ dội, chính vì vậy mà nó được gán nhãn 18+, nó dữ dội không phải chỉ ở những hình ảnh bạo lực mà từ nội dung sâu xa gốc rễ từ “quá khứ” của Ms. Q. “Issue parents” là một vấn đề nhức nhối, mà trong phim “Mulholland Drive” (2001) khi viết về các hình ảnh ẩn dụ của bộ phim “hack não” bậc nhất này mình có nói đến, không phải ai có vấn đề cũng từ quá khứ gia đình, nhưng nếu có quá khứ gia đình thì chắc chắn là sẽ có vấn đề. Ms. Q là một hoa hồng dại, cắm thêm đầy gai nhọn sờn sước tâm hồn, đã bước qua mọi thứ dưới màn lửa tái sinh, nhưng mọi thứ dường như không thể gột sạch, trước sau gì cũng phải trả giá, theo một cách nào đó.
Không ngoa khi cho rằng Lan Ngọc và Kaity Nguyễn là 2 “ngọc nữ” của điện ảnh Việt Nam. Vai Ms. Q thực sự là vai diễn đo ni đóng giày cho Lan Ngọc, nhất là ở phần phim này cần nét diễn nội tâm, dữ dội, hoang mang, lạc lõng, sợ hãi, bất khuất, yếu đuối, kiên cường … Một mình Ngọc cân hết các sắc thái tình cảm mà nhân vật này có, xem Ngọc diễn mà thấy đã quá. Bên cạnh đó là cảnh nóng trong phim Lan Ngọc khỏa thân 100% cũng cho thấy sự dấn thân hết mình với nghề, với nghiệp điện ảnh, một tố chất mà ngôi sao cần phải có. Còn Kaity Nguyễn luôn mang một nguồn năng lượng “phát sáng” khi lên phim, dù trong phim này khá u ám nhưng nét diễn mạnh mẽ, gai góc và xuất thần của Kaity đã chứng thực cho tài năng diễn xuất, chứ không phải chỉ là hiện tượng ăn may với một phim (Em chưa 18).
Ở tuyến diễn viên phụ, NSND Lê Khanh diễn vẫn hay, kết hợp với NSUT Hữu Châu làm nên tuyến nền cho một mối quan hệ mà chúng ta thường hay thấy, nó vượt lên trên cả mối quan hệ chủ tớ, nếu không vì tình yêu thì không ai tận tụy ở lại nơi hoang vắng đó cả. Phim cũng tinh tế đưa ra các chi tiết cho người xem dễ dàng nhận ra. Còn “cậu con trai hoang đàng” mà Lãnh Thanh đóng cũng rất “ra dáng”, ngỗ ngáo, bất cần, phản kháng và ẩn chứa nỗi đau, chỉ là nhân vật này chưa xoáy sâu vào tâm lý lắm dù có thể khai thác thêm. Ngoài ra, có lẽ do thời lượng phim nên vẫn thiếu một ít tình tiết để đưa đẩy nhấn nhá thêm ở đoạn đầu, để khi đến đoạn cuối người xem có thể “hiểu ra” và thốt lên “à, hóa ra là vậy”, nếu có sẽ thêm đậm hơn, sâu hơn, tạo nền, tạo đà cho ý tứ chủ đạo của phim.
Bông hồng nào cũng có gai, bông tuyết nào cũng ẩn chứa nước bẩn, chỉ là với Cô Gái Từ Quá Khứ, cái gai của bông hồng nhọn quá, sắc quá, cứa vào đau quá. Đạo diễn đã rất mạnh tay và can đảm khi chấm dứt series về những cô Gái Già Lắm Chiêu để mở ra một câu chuyện mới, một thể loại mới cần chiều sâu hơn, cần khả năng diễn xuất cao hơn. Và với thành công của Cô Gái Từ Quá Khứ lần này, khán giả sẽ càng thêm hy vọng cho series về những bông hồng gai, những cô gái xinh đẹp, cá tính và mạnh mẽ.
Cre - Bui An
Ngay khi xem trailer phim, đã nghĩ đây sẽ là một bộ phim mang màu sắc hình sự mà ở đó các cô gái “tung móng vuốt” của mình ra chiến nhau tơi tả, nơi mà những “bông hồng gai” khoe sắc thắm thiết và lồng lộn. Nhưng tôi đã lầm, Cô Gái Từ Quá Khứ sâu sắc hơn, bất ngờ hơn, nhân văn hơn, và đến cuối cùng vẫn là hoa hồng có gai, nhưng cái “gai” này rất đặc biệt, rất xúc động, rất ám ảnh.
Phim tiếp nối câu chuyện của Ms. Q, một người chủ mục chương trình Bí Mật Showbiz nổi tiếng đã được giới thiệu trong series phim Gái Già Lắm Chiêu 2, phim sẽ vén màn bí mật của chính người người hay đi vén bí mật. Như người ta hay nói “thánh nhân nào cũng có một quá khứ, tội đồ nào cũng có tương lai”, hay như các gen Z bây giờ thường dùng câu ngôn tình “Không có bông tuyết nào là trong sạch cả”, Ms. Q sẽ bước đi giữa 2 lằn ranh quá khứ và hiện tại để đưa người xem đến một câu chuyện đầy bi kịch, đầy đau thương mà cái quá khứ đó kéo dài đến tương lai.
Có thể nói, Cô Gái Từ Quá Khứ là bộ phim đậm “chất điện ảnh” nhất của bộ đôi Bảo Nhân – Nam Cito (dù chất điện ảnh là gì thì vẫn còn tranh cãi cho nhân sinh quan của mỗi người), từng khung hình, bối cảnh, cách thể hiện ý tứ đều được chuẩn bị rõ ràng, mạch lạc. Cái cách mà đạo diễn giữ nhịp phim cũng rất “lão luyện”, nó thể hiện được kinh nghiệm giữ đường dây câu chuyện, giữ được sự chú ý, giữ được các nhịp ngắt nghỉ, giữ được kết nối chương hồi, nó khiến cho người xem có thể xem một mạch từ đầu đến cuối phim mà không bị “căng” quá hay là “lơi” quá. Rất nhiều khung hình lướt qua khá nhanh nhưng đều mang tính “cài cắm”, mà đến cuối phim người xem mới có thể nhận ra được ý nghĩa của từng cảnh rất ngắn này. Thêm nữa, việc chuyển từ quá khứ sang hiện tại (và ngược lại) rất mượt mà, không bị “hẫng” hay giật cục, quả thực là một sự thành công của biên kịch.
Cô Gái Từ Quá Khứ có nội dung khá dữ dội, chính vì vậy mà nó được gán nhãn 18+, nó dữ dội không phải chỉ ở những hình ảnh bạo lực mà từ nội dung sâu xa gốc rễ từ “quá khứ” của Ms. Q. “Issue parents” là một vấn đề nhức nhối, mà trong phim “Mulholland Drive” (2001) khi viết về các hình ảnh ẩn dụ của bộ phim “hack não” bậc nhất này mình có nói đến, không phải ai có vấn đề cũng từ quá khứ gia đình, nhưng nếu có quá khứ gia đình thì chắc chắn là sẽ có vấn đề. Ms. Q là một hoa hồng dại, cắm thêm đầy gai nhọn sờn sước tâm hồn, đã bước qua mọi thứ dưới màn lửa tái sinh, nhưng mọi thứ dường như không thể gột sạch, trước sau gì cũng phải trả giá, theo một cách nào đó.
Không ngoa khi cho rằng Lan Ngọc và Kaity Nguyễn là 2 “ngọc nữ” của điện ảnh Việt Nam. Vai Ms. Q thực sự là vai diễn đo ni đóng giày cho Lan Ngọc, nhất là ở phần phim này cần nét diễn nội tâm, dữ dội, hoang mang, lạc lõng, sợ hãi, bất khuất, yếu đuối, kiên cường … Một mình Ngọc cân hết các sắc thái tình cảm mà nhân vật này có, xem Ngọc diễn mà thấy đã quá. Bên cạnh đó là cảnh nóng trong phim Lan Ngọc khỏa thân 100% cũng cho thấy sự dấn thân hết mình với nghề, với nghiệp điện ảnh, một tố chất mà ngôi sao cần phải có. Còn Kaity Nguyễn luôn mang một nguồn năng lượng “phát sáng” khi lên phim, dù trong phim này khá u ám nhưng nét diễn mạnh mẽ, gai góc và xuất thần của Kaity đã chứng thực cho tài năng diễn xuất, chứ không phải chỉ là hiện tượng ăn may với một phim (Em chưa 18).
Ở tuyến diễn viên phụ, NSND Lê Khanh diễn vẫn hay, kết hợp với NSUT Hữu Châu làm nên tuyến nền cho một mối quan hệ mà chúng ta thường hay thấy, nó vượt lên trên cả mối quan hệ chủ tớ, nếu không vì tình yêu thì không ai tận tụy ở lại nơi hoang vắng đó cả. Phim cũng tinh tế đưa ra các chi tiết cho người xem dễ dàng nhận ra. Còn “cậu con trai hoang đàng” mà Lãnh Thanh đóng cũng rất “ra dáng”, ngỗ ngáo, bất cần, phản kháng và ẩn chứa nỗi đau, chỉ là nhân vật này chưa xoáy sâu vào tâm lý lắm dù có thể khai thác thêm. Ngoài ra, có lẽ do thời lượng phim nên vẫn thiếu một ít tình tiết để đưa đẩy nhấn nhá thêm ở đoạn đầu, để khi đến đoạn cuối người xem có thể “hiểu ra” và thốt lên “à, hóa ra là vậy”, nếu có sẽ thêm đậm hơn, sâu hơn, tạo nền, tạo đà cho ý tứ chủ đạo của phim.
Bông hồng nào cũng có gai, bông tuyết nào cũng ẩn chứa nước bẩn, chỉ là với Cô Gái Từ Quá Khứ, cái gai của bông hồng nhọn quá, sắc quá, cứa vào đau quá. Đạo diễn đã rất mạnh tay và can đảm khi chấm dứt series về những cô Gái Già Lắm Chiêu để mở ra một câu chuyện mới, một thể loại mới cần chiều sâu hơn, cần khả năng diễn xuất cao hơn. Và với thành công của Cô Gái Từ Quá Khứ lần này, khán giả sẽ càng thêm hy vọng cho series về những bông hồng gai, những cô gái xinh đẹp, cá tính và mạnh mẽ.
Cre - Bui An