Bàn tay và ngôi nhà sát sườn núi (chuyện tâm linh)

←CHUYỆN TÔI KỂ →
←Bàn tay và ngôi nhà sát sườn núi →

Khoảng tôi lúc được 5 tuổi tức là vào năm 1999, nhà tôi cũng không mấy khá giả nên phải sống tạm nhờ miếng đất mà bên ngoại cho ở nhờ ở tạm tận giữa núi , nhà tôi được gọi là nhà lá nền thì trám xi măng dầu có cái sân khá dài có hàng rào gỗ tạm bợ xung quanh và một cái cửa rào trước sân, nhà  tôi cách nhà ngoại chỉ độ 100m , đường đi cũng chỉ là những lối mòn khai hoang do sức chân người tạo nên, phía sau lưng nhà tôi là sườn núi cũng có vài ngôi nhà trông khá giả nhờ vào nghề đánh bắt  hải sản, tự nhiên có một gia đình đã hơn 1 tuần không thấy dấu hiệu sinh hoạt , tôi cũng chả quan tâm cho lắm vì lúc đó mình còn khá nhỏ ngoài việc cuốc bộ từ nhà mình xuống nhà ngoại để chơi cùng mấy đứa trong gia đình ngoại ● 
Có một hôm trời rất trưa tầm 11h, tôi lén ra ngoài mang dép để xuống nhà ngoại (chị hai là người trông tôi lúc đó chị mới 10 tuổi, khi tan học sáng về vừa trông tôi vừa phải nấu cơm trưa để chiều mẹ về có cái mà bỏ bụng, sáng thì anh ba trông tôi đến trưa chỉ để chờ chị hai về xong vội ăn miếng cơm nguội mà đi học giờ trưa, hai người chỉ cách nhau có 2 tuổi , ba tôi cũng là dân đi biển cho các Chủ ghe tàu nên lúc đó gần như không có ông ở nhà) vì lâu nay thường thì chiều sau khi mẹ buôn bán từ chợ về mẹ sẽ dẫn tôi xuống ngoại, nhưng không hiểu vì sao lúc đó tôi lại đi xuống có một thân một mình như có gì thôi thúc (đi đến đoạn gần nhà ngoại cũng có một con đường mòn để đi bọc qua sườn núi là đến mấy gia đình khá giả sau nhà tôi) , sát con đường mòn cách một khoảng vài chục mét sẽ có một cái giỏ to được đan bằng tre nứa để đựng các lá cây Bàng hoặc lá rừng rụng vào mùa khô rồi đưa ra một bãi tập kết xa hơn để đốt (trông to vậy thôi chứ đạp nhẹ cũng đổ vì chỉ đựng lá với cành khô) thành tro tàn rồi đến mùa mưa cái đống tro đó thấm ướt sẽ được người dân gom về bán hoặc làm phân bón trồng cây, đến gần nhà ngoại cũng có một cái ngay đường mòn lên sườn núi, cái giỏ trông đầy một cách kỳ lạ, đầy hơn những cái giỏ từ lúc tôi đi từ nhà xuống, do còn bé rất nghịch ngợm nên tôi có dùng chân đẩy nhẹ cái giỏ để nó đổ xuống văng bay hết lá khô ra ngoài, bỗng có 1 cái bao tay cao su màu vàng được độn một thứ gì đó rất đầy đặn lăn long lóc ra khỏi giỏ, tính tôi tò mò đi lại gần cúi người cầm lên xem có gì bên trong, nhìn vào phần ống tay tôi hoảng hốt để rơi và chạy một mạch về nhà nhào vào ôm lấy chị mình mà người run cầm cập (chị hai nói lúc này tôi run đến độ mà lúc chiều mẹ về đến nhà là tôi phát sốt cmnl , nhưng hên chỉ bị nhẹ) , chị mắng tôi "đi đâu để bị chó nhà ai dí chạy dữ dzậy về ôm tao ,sao tao nấu nướng gì được", chị ôm tôi ra trước nhà ngồi dỗ dành tôi "thôi đừng sợ, ngồi ở đây chơi thôi tao đi nấu cơm rồi lấy cho mày ăn, chút mẹ xíu nữa về giờ" , tôi ngồi đó thẫn thờ đến chiều chờ mẹ về mà quên mất chén cơm chị bới cho mình ăn ● 
Mẹ vừa về đến nhà lúc đó là cũng 3h chiều, tôi liền chạy ra ôm lấy chân mẹ vừa khóc, mẹ mới hỏi "bộ ở nhà có ai chọc con hả !?", tôi vừa khóc vừa lắc đầu nói "hông mẹ ơi, hồi nãy con xuống nhà ngoại thấy có cái tay của ai rớt ra đó mẹ ơi", mẹ tôi mới nói để trấn an tôi "chắc con thấy cái gì đó tầm bậy tầm bạ thôi, không có gì đâu chiều mẹ dẫn con đi ăn chè đậu đen ha" nói xong rồi mẹ đi thẳng vào nhà, có mẹ trấn an nên tôi cũng từ từ gạt được hình ảnh đó qua một bên nhưng trong lòng vẫn còn rất sợ hãi, quái lạ là mẹ tôi cũng đi từ con đường mòn về không lẽ mẹ không thấy cái giỏ bị đổ ra tại đó, tôi mới vào nhà lại kêu mẹ "mẹ ơi mẹ" có thấy cái giỏ tre nứa bị đổ giữa đường không thì chị hai tôi mới vừa đi tắm xong bước ra từ trong nhà tắm liền nói "mẹ mẹ cái dzì thằng khùng, nay 5h chiều mẹ mới về lận tại nay ghe dô bờ nhiều mẹ phải ở lại hơi trễ coi ba có về chung bến không", chị tôi nói thấy tôi hoảng loạn chạy vào một góc phòng của ba mẹ ngồi khóc tu tu đến lúc ngủ quên tới khi mẹ về và ngủ đến tận tối khuya vì mệt lã cả ngày ●
Khoảng 3h sáng có 1 tiếng giật kêu "ầm" to rồi có nghe tiếng khóc của con nít , mẹ tôi đang ngủ thì bật dậy đi ra nhìn gần góc nhà bếp xem ba chị em tôi có đang nằm ngủ ngay đó không, nhưng mẹ lại không nhìn thấy tôi đâu, hốt hoảng mẹ đi ra cửa chính xem tôi có đi đâu mất không, may thay tôi ngồi gần ngay cửa chính mắt nhìn ra cửa rào cái cửa thì bị mở toang ra, mẹ nói thấy tôi giữa khuya ngồi đó vừa khóc vừa nói "con không đi đâu, con không phải con trai của cô huhu", mẹ sợ đến toát mồ hôi hột đi lại gần ôm tôi xong hướng mắt nhìn ra cửa rào thì thấy dáng vóc của một người phụ nữ thanh mảnh đưa một tay ra "quắt quắt" kêu tôi lại gần bà, mẹ mới lấy hết sức bình tĩnh mà quát "nó không có đi đâu hết, mày không biến đi tao lấy cây dâu đánh mày chết" (vì trước cửa nhà mình có một cây dâu dại rất lâu đời), nghe vậy người phụ nữ bỏ đi rất nhanh và thêm một điều lạ là người này không có bàn tay còn lại trlúc đi thì vụt một cái biến mất dạng rất nhanh●
Cùng lúc chiều đó khi tôi ngủ thiếp đi, thì trong xóm núi có người đi ngang cái giỏ nứa tre đã bị tôi đạp đổ trước đó và phát hiện cái bao tay cao su đó có một bàn tay bên trong thì liền lập tức báo cho chính quyền địa phương để điều tra rõ hơn, khi các chú công an vào cuộc điều tra cũng như đi hỏi thăm từng nhà xem liệu bàn tay bị đứt lìa đó có liên quan đến khu vực này không, tình cờ một nhóm điều tra đến một căn nhà ngay sườn núi phía sau nhà mình phát hiện mùi hôi của thi tử, họ kéo nhau các nhóm điều tra - khám nghiệm - và các anh cao to có sức khỏe khác trong vùng để kéo bung cái cửa sắt được ốp kính đen chỉ có thể nhìn ra ngoài từ bên trong và bị khóa rất kỹ bên ngoài lẫn bên trong vì cửa có 1 cái lỗ để đưa tay vào móc ổ khóa trong, mẹ mình lúc về  gần đến đó cũng lên đó hóng chuyện (lúc này mẹ mình chưa về để nghe mình kể vụ cái bao tay cao su mà mình thấy được), mẹ nói có một chú đưa mặt vô cái lỗ cửa sắt nhìn liền bật ra ói mửa mặt lanh lét tái mét chú hoảng loạn nói "mấy anh kiếm cái gì bịt mũi miệng lại, không thì ai đủ gan nhìn cảnh đó thì vào" , cửa bị kéo bung ra thì một cảnh tượng sợ hãi đập vào mắt mọi người đó chính là người mẹ và một đứa con trai bị buộc và quấn quanh cổ bằng một sợi dây kéo lưới, người mẹ thì mất một bàn tay bên trái, mắt thì trợn tròng đỏ tái lưỡi thì thè ra khá dài máu me thì chảy từ cánh tay bị chặt mất của người mẹ làm loang gần hết nhà nên toát ra một mùi hôi khó chịu, lớp người hiếu kỳ gan dạ ở lại xem chỉ được vài người trong đó có mẹ tôi còn đâu về gần hết vì cảnh tượng đó quá đau thương hoặc quá đáng sợ, hai mẹ con được đưa xuống và bên phía điều tra xem bên trong nhà có mất trộm hay không, quả thật tủ trong nhà bị lật tung lên, nhưng lại không thấy dấu vết của người chồng hơn 1 tuần vừa rồi khi hàng xóm trước đó thấy hai vợ chồng và đứa con trai sinh hoạt bình thường khi người chồng từ ngoài khơi mới về, không nghi ngờ gì nữa mọi người thu xếp để an tán cho hai mẹ con rồi báo tin buồn cho gia đình nạn nhân từ miền Tây lên để đưa họ về●
Sau 1 tháng người chồng về bờ khi xong chuyến đi ghe biển, thì bị cơ quan lực lượng chức năng đón sẵn để vây bắt, ông cố chạy bỏ lại cái túi và đã bị mọi người vây lại tóm được ông, khi phiên tòa mở ra xét xử ông chối cãi quanh co viện cớ đủ thứ thì có ông hay lên rừng lấy củi làm chứng là khi đi ngang nhà hai vợ chồng có nghe tiếng cãi vả như ghen tuông hờn trách, sau khi được tòa hỏi lại ông chồng mới chịu khai là mỗi lần đi biển về hắn muốn lại gần vợ thì bị từ chối hoặc làm lơ, bực tức trong người sáng người chồng ra ngoài từ sớm đi rủ bạn hắn ra quán cóc nhậu đến tận xế chiều về đến nhà, vừa đến cửa hắn thấy vợ mình tháo nhẫn cưới để làm gì đó thì nghĩ vợ mình ngoại tình lúc mình không có ở nhà, xông vào đánh vợ mới nói "mày không cần cái nhẫn này, thì cũng không cần cái bàn tay này đâu", hắn mới khai tiếp là hắn khóa cửa trong chạy vào bếp vác con dao phay sẵn lấy sợi dây kéo lưới ra kéo tay người vợ ra giữa nhà trói người vợ lại và chăm chăm giữ tay người vợ để hạ dao chặt xuống rồi lấy cái bao tay cao su trong túi đồ của hắn mà nhét bàn tay vợ hắn vào đó, bỗng con trai hắn nhìn thấy cảnh tượng hắn đang làm thì hắn nhào vào trói luôn cả thằng bé và thắt cổ hai mẹ con xong mắc vào thành gác kéo thật mạnh để siết cổ kéo hai người lên, thấy không còn động tĩnh thì hắn gom gói đồ đạc tắm rửa thật sạch để bỏ trốn, cái bao tay thì đi đường hắn ném vào giỏ, còn con dao hắn ném xuống biển phi tang khi kịp lên ghe để xin ra khơi với viện cớ cần tiền chữa bệnh cho con●
※ Sau khi nghe toàn bộ những gì hắn khai tòa chỉ còn biết xử hắn ngoài tử hình thì không còn cái gì để áp dụng thỏa đáng hơn, về sau này những người hay leo núi dã ngoại cũng thường nghe tiếng chơi đùa của hai mẹ con, có người còn bị dọa đến mất cả vía nếu vô tình nán lại cắm trại ngủ nhờ gần khu vực ngôi nhà xưa kia đó ※
Cre - ​Kim Phước

Tags
vhkt

Viết Ý kiến & bình luận



XEM CÁC TIN LIÊN QUAN MỚI NHẤT
Truyện ma có thật – Chị em sinh đôi
“NGƯỜI BÁN DAO CHỊU” ĐẦY BÍ ẨN: SỰ THẬT VỀ NHÀ TIÊN TRI?
Oan hồn người trộm gà báo oán
Xin Cứu Lấy Con Tôi
PHÍ PHÔNG MA CÀ RỒNG Người Dân Tộc Thái
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 7


XEM CÁC TIN LIÊN QUAN CŨ HƠN
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 1
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 2
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 3
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 4
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 5
NHỮNG CÂU CHUYỆN KINH DỊ SIÊU NGẮN