Hôm lâu người cũ có hỏi mình, em xem phim RỪNG NA UY thấy thế nào ?
Mình trả lời, giờ biên lại trong lúc đang ngồi Cafe.
Phim hay, có kịch tính, mâu thuẫn, giằng xé, và tinh tế trong từng thước phim.
Mình xem 2 lần, mấy lần khóc, khóc, và khóc. Giờ ngồi biên những dòng này vẫn khóc
Cái phân đoạn căng thẳng, ấn tượng và kịch tính khi Naoko tự dằn vặt mình. Cô sống với ký ức, một ký ức buồn !
Đó là nguyên nhân cô không thể sống, hòa nhập với hiện tại và tương lai .
Cô cuộn mình trong thế giới của chính mình .
Và cái chết của cô, không gây bất ngờ vì nó là hệ quả của cả một quá trình đằng đẵng những ám ảnh dày vò, những suy sụp, nát tan.
Phải chăng trong một khoảnh khắc nào đó, cô muốn tìm lại chính mình, khi cô yêu cầu ( hay chấp nhận ) làm tình với Wantanabe và cô đã tìm thấy tận cùng của sự hoan lạc ,là cơn cuồng nhiệt, là run rẩy hạnh phúc, là cảm xúc căng lên trong từng thớ thịt .
Hoà quyện, thăng hoa , ... những phút giây mà thế giới này chỉ có chúng ta thôi. Cô oằn mình đón nhận, tận hưởng và biết ơn món quà ưu ái từ thượng đế .
Nhưng rồi ,, ,,
Naoko bàng hoàng, nỗi day dứt, dằn vặt nghĩ đến người yêu ( Kizuki) phiêu linh nơi nào. Anh là tình yêu, là khoảng trời tuổi thơ của cô. Cảm giác tội lỗi khi đột nhiên Wantanabe hỏi cô, rằng có phải lần đầu tiên làm chuyện ấy.
Và rồi sau đó cô biết, cô không thể đạt được khoái cảm với Wantanabe thêm được nữa, khi cô đã yêu anh (Kizuki) .
Khi cái bóng của Kizuki quá lớn cứ hiện hữu không tài nào xoá nổi. Trái tim mong manh con gái mới lớn mang theo thăm thẳm một ký ức buồn .
RỪNG NA UY - đẹp ,tinh tế trong từng khuôn hình, sắc màu, ánh sáng, góc quay ... , âm nhạc lúc du dương da diết, lúc ma mị, lời thoại được hạn chế tối đa , dồn cảm xúc chìm vào thị giác và thính giác.
Tất cả hợp lại, hoàn hảo, tạo nên những điểm nhấn, khơi dậy cảm xúc, đôi lúc đột phá đến vỡ oà !!!
Nhà làm phim đã khai thác triệt để vào thế giới nội tâm của từng nhân vật.
Buồn mênh mang, buồn tan nát khi 2 người yêu nhau lại không thể mang hạnh phúc cho nhau .
Có một chi tiết cô ấy ( Naoko ) ước, giá mà cuộc đời con người chỉ đến 19 tuổi thôi ...rồi lại quay lại 18 ,,,, để được nhỏ bé, dại khờ cùng với tuổi thơ trong trẻo, mát lành ... làm mình bâng khuâng , có gì đó ám ảnh vô hình đến xót xa …
Phải chăng làm người trưởng thành sẽ phải chịu thử thách của thượng đế, là phải khổ đau, cô đơn, hoang vắng .
Là phải gồng gánh nặng nhẹ chốn dương gian ?
Là phải ….
Phải chăng cô muốn chạy trốn những nghiệt ngã, nỗi buồn ?
Nghẹn ngào !!!!
Naoko xinh đẹp ơi ! sẽ chẳng bao giờ em được hưởng niềm hạnh phúc bình dị đời thường nữa .
Em ở lại mãi mãi tuổi 21 ! ???? ????
Rong chơi và bình an em nhé !
*******
Wantanabe vì tình bạn mà muốn thay thế vị trí của kizuki, che chở và yêu thương. Như một nhiệm vụ của cuộc đời mình với mong muốn Naoko quên đi quá khứ đau buồn ngày nào, với mong muốn mang Hạnh phúc đến bên cô.
Cậu ấy đã nhóm lên ngọn lửa đam mê tình yêu và Sex, (dù trong sâu thẳm thế nào) nhưng vô tình lại chạm tới vết thương lòng chưa bao giờ lành của Naoko.
Là người đầy ắp trách nhiệm, nhưng cậu ấy lại không dám là chính mình, không dám sống cho mình. Bởi vậy cuối cùng, Wantanabe nhận kết cục buồn, mất tất cả!
không quá bất ngờ.
Đạo diễn gửi gắm thông điệp, rằng hãy sống với hiện tại vì nó thuộc về chúng ta, quá khứ đã qua và tương lai còn phía trước .
Hãy là chính mình, sống cho mình .
Ngã và tự đứng dậy .
Phía trước là bầu trời, cầu vồng sẽ hiện ra, lấp lánh và diệu kỳ .,,
Cre - Chrystie Dior