QUỶ DẤU
Đây là câu chuyện có thật của em vào hồi em còn đang học cấp 3. Cái hôm đó là ngày hè gần đi học năm tiếp theo, mà nhóm bọn em phải lên trường để ôn thi học sinh giỏi cấp thành phố với cô giáo. Nhóm gồm 5 đứa, và bọn em đều là bạn thân với nhau.Hôm đó học tối, tầm 7h30 tối rồi mà chưa đứa nào muốn về, nên rủ cô giáo ở lại ngồi tâm sự, thì kiểu đang nói chuyện rất vui vẻ, đứa này đứa kia cũng nói về câu chuyện có vui có buồn của nhau, kể mê quá nên hơn 9 giờ tối mới để ý. Sợ ma nên không có đứa nào dám về, nên cô giáo đành gọi cho phụ huynh cả đám xin nay cho mấy bọn em ngủ ở trường với cô, cô sẽ đảm bảo an toàn cho tất cả.
Sau khi gọi xong thì may là phụ huynh đều đồng ý, bọn em tiếp tục kể chuyện một lúc thì cái đứa nhỏ nhất đám, gọi là nhỏ vì nó lùn nhất đám, có quay ra cửa thì nó hét lên do vừa thấy cái mặt trắng bệch nhìn vào trong, mọi người bắt đầu sợ hãi, có mỗi em thì không sợ, thế là mọi người trải trăn ra ngủ, do trường là trường nội trú nên lớp có sẵn đồ ngủ, với cả là trường có kí túc xá cho nhân viên trường nên trong trường cũng có nhiều người.
Trải hết ra chuẩn bị ngủ thì con bạn cao thứ 2 đám nó xin ra đi vệ sinh, xong cả 30p chưa thấy vào, cô với em bắt đầu đi tìm, đi tới cái khu C4 của trường gần chỗ cầu thang thì hết hồn. Con nhỏ này nó ngồi ở cầu thang cười nói 1 mình, cô gọi nó 2 3 lần k thấy trả lời, em vừa tới gần nó thì thấy rõ cái bóng đen nhưng mặt trắng đag đứng trên cái khu tầng trên ngó xuống, em k sợ còn lườm lên lại nó, nó nhe cái răng rồi cười, không biết cô.có nghe không nhưng mà em thấy có đang run cầm cập, bảo cô đỡ bạn vào lớp nhanh thì tới nơi lại phát hiện cái con nhỏ nhất đám đi đâu, nãy đã sợ nên cô gọi thêm mấy thầy ở kí túc xá đi kiếm tận hơn 11h đêm rồi vẫn k thấy, lúc sau cô phải gọi ba mẹ mọi người tới đón về và cùng đi tìm bạn mất tích, hơn 11h30 hay sao thì mới thấy nó, nó cũng đang ngồi trong tòa nhà C4 nhưng mà là tầng trên chỗ vừa nãy cái con quỷ đó đứng.
Từ hôm sau ba mẹ của cả đám không cho học đêm nữa, sau 2 tháng thì 2 bạn bị quỷ dẫn cũng bị ngơ ngác dần, cười đùa một mình cách khó hiểu. Lại còn hay bảo chạy đi nó đến rồi khiến mấy bạn trên lớp không ai dám chơi. Cuối cùng 2 bạn đó phải nghỉ học vào viện tâm thần để điều trị bệnh.
Đây là câu chuyện có thật do chính em trải qua. Cảm ơn mn đã đọc ạ
Cre - Thanh viên GR Chuyện ma có thật(0h00)và giải đáp tâm linh
GIẢI THẮC MẮC TRONG CÂU CHUYỆN QUỶ GIẤU HÔM QUA EM MỚI KỂ VỚI MỌI NGƯỜI.
BẢN THÂN EM
Trước tiên em xin chào tất cả mọi người, hôm qua em có đăng một bài viết kể về câu chuyện có thật của em vào 8 năm trước, khi em còn học cấp 3. Trước hết bản thân em là một người con lai gốc việt nam và ngoại quốc, nhưng mà số mạng an bài lên 4 tuổi em mất hết gia đình trong vụ tai nạn giao thông, sau thì em ở với ngoại tại nước ngoài nhưng mà ngoại tuổi cũng cao nên cũng qua đời. Vì thương em không có gia đình chăm sóc nên người cô, em gái ruột của bố em lấy chồng người Hoa đang sống bên trung quốc qua đón em về bên đó sống cùng cô. Cô chú em cũng hiền lành nhưng mà vì lý do nào đó nên không thể có con cái nối dõi, điều đặc biệt là chồng cô tức người chú của em là một người tu tiên, sau khi học đạo song thì xin sư phụ lui xuống sinh sống như người bình thường gặp ma trừ ma gặp quỷ trừ quỷ giúp dân chúng xung quanh vùng. Sau khi đón em về Trung Quốc để nuôi dậy, khi đó là em 5 tuổi hơn, chú em lại thấy em có căn cơ tu hành nên nói cho em và cô của em việc cho em đi tu tiên học đạo giống chú. Khi đó còn nhỏ nên em không rõ nó là gì, chú cũng nói nhiều cái cũng như cho em coi Phim tây du kí và mấy phim tiên hiệp, tính trẻ con tưởng đó là thật nên khi chú bảo có thể như họ thì em rất thích, nên cũng gật đầu mà theo chú. 1 thág sau chú đưa em tới núi Côn Luân sơn nơi sư phụ chú đang ẩn tu nhờ dạy bảo em. Chú sau đó cũng bỏ em về, mới đó chưa quen nên em khóc nhiều lắm, nhưng được các sư huynh dỗ dành nên cũng nín, kể từ đó em bắt đầu vào công việc tu hành. Cũng mong muốn được đi học như mấy bạn dưới chân núi nên sư phụ cũng quyết định cho em vừa học dưới núi cũng vừa tu hành trên núi. Từ núi tới cái trường dưới chân núi cũng phải hơn 15km, sáng em dậy từ sớm, pha trà Tam Thanh uống và thiền định một lúc rồi bắt đầu khoác sách lên vai đi bộ từ đó tới trường, 2 tháng đầu thì sư huynh đi cùng nhưng sau đó thì để tự mình em đi. ( phần tu hành sau đó gian nan khổ cực cũng như nó là bí mật của phái e nên em sẽ không tiết lộ về phần tu tiên này). Trải qua mấy năm tu hành khổ cực em đã đạt được nhiều thứ hơn ( cái này em cũng xin phép được bí mật ạ). Có thể thấy được những thứ k thấy bằng mắt thường, cũng có thể giao tiếp được với những thứ mắt thường không thấy cũng như có thể thấy được quá khứ kiếp trước và nguyên nhân cái chết của một linh thể nào đó( mình gọi là ma quỷ, nhưng phái em không phân ma quỷ mà gọi chúng là linh thể có trí tuệ). Tu hành khổ cực thì tới năm 11 tuổi hơn, sư phụ đã cho phép em xuống núi quay về cùng với chú và 2 chú cháu cùng nhau đi làm nhưng điều mà con người bình thường không thể làm.
Nhà cô chú thì ở thành phố Bắc Kinh trung quốc, cũng chỉ là căn nhà nhỏ nằm ở gần rìa thành phố, sau khi thủ tục hoàn tất chuyển trường thành công, em bắt đầu học tập theo cách mới, cũng như gặp bạn bè mới, từ đó em quen được mấy người bạn thân, cùng nhau học tập cùng nhau chơi, cho tới khi lên cấp 3, thì có vài bạn bị tách trường, tách lớp chỉ còn có 4 đứa vẫn học chung với nhau 1 lớp, thì trong đó có 2 bạn mà hôm qua em kể cũng là bạn thân của em, nhóm trước đó là có 10 bạn thì bạn nào cũng học được nên cùng nhau tiến lên học tốt, tới năm cấp 3, 4 đứa chơi thân chung lớp cũng để cô giáo dạy toán thấy được khả năng nên là bồi học cho để thi học sinh giỏi. Cái gì đến cũng đến nó cũng thành câu chuyện hôm qua em kể kia.
PHÂN TÍCH CON QUỶ
Sau 1 tháng 2 bạn em đã bị con quỷ lấy hết phách, trở nên ngu ngơ khờ dại thì em quyết định không để im cho nó, vì đã cả gan cướp đi tình bạn từ em. Em bắt đầu kể cho chú về những việc con quỷ đó làm vào tối hôm đó khi bồi giỏi mà trước đó em đã dấu mà không dám nói sợ chú lo lắng. Sau khi được biết thì 2 chú cháu đã chọn một thời điểm thích hợp khi đó cũng là còn hơn chục ngày nữa là toàn trường sẽ đi học, các học viên nội chú trong trường sẽ bắt đầu ở lại trường lớp, khi đó không biết con quỷ con hai được bao nhiêu người nữa. Chú và em ra gần chỗ toà nhà C4 của trường học, bắt đầu đọc mật chú gọi hồn, thì đúng như dự đoán là con quỷ đó xuất hiện, nhưng bây giờ lạ hơn khi sau nó là 4 con quỷ khác, nhưng càng lạ hơn khiến em và chú không thể xác định được nó là quỷ hay thần tiên, vì nó rất lạ, mang oán hận ngút trời nhưng không hề có mùi thối nồng nặng, mà nó có một mùi hương như là hoa nhài thơm thoang thoảng. Nó cũng rất khôn có thể chống được nhiều bí truyền của phái, sau khi em dùng khả năng đọc thấu nguyên do nó chết thì mới phát hiện, nó đã tồn tại gần 2000 năm. Nó là một vị tướng cũng có chức quyền nhưng bị huynh đệ hạ độc mà chết, nhưng nó cũng tạm chấp nhận bỏ qua, sau đó người hại nó tuẫn táng cho nó thêm 4 người lính khác theo cùng, cái trường hiện tại ở đây trong gần 2000 năm trước nó là một hồ nước, 5 xác người bị ném xuống đây. Sau đó khôg rõ bao năm thì dân lại bắt đầu phát triển qua nơi này họ lấn đất lấp hồ đã lấp phải nơi an nghỉ của 5 người này, nhưng nó cũng để im cũng ra tay bảo vệ dân làng mà không cần nhang khói cúng kiến, thời gian trôi mãi tới thập niên 80 thế kỉ này cái thị xã bắt đầu thịnh đạt, họ xây nhữg ngôi nhà cao hơn nên đã đào móng, mà họ đào phải nơi an nghỉ của mấy người này, làm con quỷ đen đầu trắng kia nát mất hộp sọ lại còn bị tách ra nhiều mảnh, nên nó rất tức giận lần này nó đã hại nhiều người công nhân, im.hơi lặng tiếng sau vài năm người ta lại đập nhà đi xây trường và cái toà C4 cũng nằm trên nơi nó ngự, nên nó lại một lần nữa bắt người trả giá cho nó. Và nó đã bắt 2 người bạn của em và lấy hết phách khiến hai bạn của em ngu ngơ lú lẫn, chúng nó đã ăn hết phần phách nên không thể cứu được 2 người bạn của em, sau khi thấy được toàn bộ vừa đồng cảm nhưng cũng vừa tức, nhưng mà không biết như nào mà một lần nữa nó lại phá được trận và thoát ra ngoài. 2 chú cháu lại không thể làm gì được nó, từ đó em cảm thấy bất lực trước bản thân, quyết định không chơi với ai để khỏi mang đau khổ cho họ, học hết cấp 3, vì một lòng yêu nước k muốn sinh sống cả đời tại đất nước không phải quê hương của mình, em đã quyết định về nước, về lại quê hương giúp đỡ đất nước mình.
Cảm ơn mn đã đọc câu chuyện giải tỏa tấm lòng của em, chúc mn một ngày mới vui vẻ tốt lành ạ