Gặp Kiệu Ma (chuyện tâm linh)

Gặp kiệu Ma
Em chào mọi người trong nhóm, em xin kể câu chuyện gặp đoàn người khiêng 1 cái kiệu cho mọi người nghe ạ, đây là câu chuyện do tận mắt em nhìn thấy.
Năm em còn học cấp 2, khoảng lớp 8 hay 9 gì đó không nhớ nữa vì cũng được 7-8 năm rồi. Nhà em ở trên dốc xung quanh là đồi bạch đàn, xung quanh rất ít nhà sinh sống, đứng ở cổng nhà em là có thể nhìn sang đồi bạch đàn đó. Trong đồi đấy có rất nhiều mộ và mộ của cụ em cũng ở trong đấy ạ, nhưng đồi đấy vẫn cao hơn bên chỗ nhà em 1 tí. Khoảng chập tối em có ra đóng cổng ,thì em nhìn thẳng sang đồi bên đấy vì cách nhau có con đường lớn thôi, vô tình nhìn thấy 1 đoàn ngừoi mặc áo trắng đang khiêng 1 cái kiệu đi từ đồi ra đường chính chỗ nhà em (nhưng em không nhìn rõ bao nhiêu người vì như kiểu người ta đi trong sương khói ý) nhưng nhìn mờ mờ kiệu (như kiểu kiệu trong phim Trung Quốc đó ạ), mà lại không thấy ai ngồi trên kiệu. Ban đầu em nghĩ là người bình thường đi qua đồi thôi  nên cứ đứng im trong cổng nhìn xem người ta lại khiêng kiệu qua đồi làm gì, vì trong đồi đó có một đường mòn thỉnh thoảng mọi người hay đi qua sang làng bên. Thì vô tình có xe máy đi đường, đèn của xe rọi vào đồi thì em lại không thấy gì, xe máy đi qua em cố nhìn lại 1 lần nữa thì lại thấy 1 bóng trắng lướt nhanh vào trong đồi, lúc ấy em mới biết em nhìn thấy ma, sợ quá chạy thẳng vào nhà.
Hôm sau hỏi bác em (là thầy cúng của làng) bác bảo mình nhìn thấy kiệu quan đi tuần, nhưng không đủ duyên mà nhìn được quan ngồi trên kiệu đâu, nhưng nếu lúc ấy mà em đứng ngoài đường thì sẽ bị bắt mất hồn rồi. Đấy cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ma, không biết quan có biết mình nhìn thấy kiệu không. Khoảng cách em đứng từ cổng nhìn lên chỗ kiệu cách khoảng 150-200m gì đó. Còn mấy năm trở lại đây đồi đã gần như được săn bằng rồi ạ,chỉ còn lại chỗ mộ thì vẫn ở yên đó, xung quanh cũng nhiều nhà lắm rồi nên cũng không sợ mới nữa.
Cre - Trương Thị Huyền Cơ
------

Oo MrTrouble
Hồi nhỏ tầm 6-7 tuổi mình đã từng thấy cảnh tương tự như bạn, cho tới tận bây giờ vẫn còn nhớ khung cảnh ấy. Nó ma mị, nhộp nhịp và đẹp 1 cách kì lạ lắm.
Đợt đó về quê ngoại chơi, chiều chập tối mấy anh chị em cùng nhau qua nhà bà con trên lộ chơi hết, t ngủ dậy thì thấy còn mỗi ngoại ở nhà, ngoại bảo lên chơi cùng mấy anh chị thì t k dám đi 1 mình, vì đường chiều tối nó vắng lắm, chưa kể còn đi ngang mấy cái nghĩa địa nhỏ, nơi mà năm ngoái t về t bị nhát 1 lần rồi. Thế nên năn nỉ ngoại đưa lên, ngoại bảo thôi để ngoại tắm rửa, 2 bà cháu ăn cơm r ngoại đưa lên.
Trc khi vô tắm, ngoại dặn dò, ngoại tắm nhanh r ra, con ở trong nhà gần chỗ nhà tắm ngồi nch với ngoại, con mà nghe tiếng ai gọi ngoài cửa thì tuyệt đối không được trả lời, k đc ra mở cửa, ai kêu j kêu, con cứ ngồi im trong nhà cho ngoại nha. T dạ vâng rồi lôi cái ghế ngồi trc cửa nhà tắm.
Ngoại vô tầm 1p là y như rằng, bên ngoài cổng có người gọi cửa. T nghe lời ngoại, ngồi im ru, k dám tl hay ra mở cửa. Kêu đâu 2-3 tiếng thì k thấy gọi nữa, ngay sau đó là tiếng kèn trống rộn ràng ngay ngõ, t tò mò vì giờ này lại có tiếng kèn trống vui vậy. Thế là bắt ghế lên nhìn qua cửa sổ, từ cửa sổ là thấy 1 cái cầu nhỏ bắt qua con mương, t biết sẽ đi qua đây vì đây là con đường duy nhất, qua khỏi cầu sẽ tới cổng nhà t. Nhìn ra thì cầu đang tối thui bỗng sáng rực lên, 1 đoàn người mặc đồ đỏ băng qua cầu, phía trc là đội kèn trống, theo sau là 1 cái kiệu hoa màu đỏ, đi kế bên kiệu hoa là 1 người nam mặc đồ như chú rể ấy, t thấy có cái hoa đỏ rực trc ngực. T chạy vào trc nhà tắm nói:" ngoại ơi! Con thấy nguyên cái đoàn ng đám cưới đang băng qua trc cổng mình kìa, kiệu hoa các kiểu đẹp lắm, đèn đuốc sáng rực cái cầu luôn". Ngoại t nghe v tá hoả, lập tức ngưng tắm, tranh thủ lau người r mặc đồ chạy ra, sợ t bị chuyện k hay. Phần t thì sau khi thông báo với ngoại, t lại chạy tới chỗ cửa sổ xem tiếp, đoàn người vẫn còn đang băng qua cầu và tới những người cuối cùng rồi. Khi đoàn người qua cầu xong, mọi thứ tối thui trở lại, k còn nghe tiếng kèn trống, k còn ánh đèn đuốc sáng choang, cứ như mọi thứ bốc hơi, khung cảnh trở lại bình thường như chưa có j xảy ra 2 phút vừa rồi. Cũng là lúc ngoại t mở cửa nhà tắm chạy ra, kêu tên t quá trời. T trả lời, con đây ngoại, bà nhanh chân đóng cửa sổ, thắp hết đèn lên rồi dắt t lên nhà trước chỗ gian thờ cửu huyền ngồi đó, ngoại t thắp nhang xong bảo thôi tối nay ở nhà chơi với ngoại đi, tối đi ra ngoài k nên, ngoại k thấy đường đi. Tính t cũng ngoan nên thế là t ở nhà nghe ngoại kể chuyện cho tới khi mấy anh chị đi chơi về. Lúc đó nhỏ, k nghĩ ngợi nhiều. Giờ lớn rồi mới hiểu nó là chuyện k bình thường.

Nguyễn Chiến
Cái này mình có nghe các cụ trong làng kể á, nếu gặp ở ngoài đường sẽ bị bắt mất hồn thật.

Trần Ánh
Bà e cũng kể cô e còn nhỏ bị hành ốm sốt nặng chữa mà k khỏi, từ lúc mà12 h trưa nô đùa trc cổng miếu sau làng bị đẩy ngã xuống mương nước. Đi thầy thì thẩy bảo chặn đường quan nên phải làm lễ

Dannie Bùi
Mẹ mình kể ngày xưa có anh đi đường 12h trưa.xong đi giữa đường .tự nhiên bị tát lật mặt luôn.k biết là gặp quan hay ma


 

Viết Ý kiến & bình luận



XEM CÁC TIN LIÊN QUAN MỚI NHẤT
Liệu số phận có thật không ? Nếu nó có thật, thì do ai viết
Nghề cản Thi nguồn gốc của những câu chuyện Cương thi rùng rợn
Ma nữ bên bể nước (chuyện tâm linh)
Chết thử 01 - Trải nghiệm sau khi linh hồn rời khỏi thể xác!
Chết thử 02 - Khi linh hồn bắt đầu cho sự thoát ra khỏi thân thể vật lý một cách hoàn toàn!
Chết thử 03 - Các giác quan giống như sống động lại lần nữa theo một cách khác nào đó


XEM CÁC TIN LIÊN QUAN CŨ HƠN
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 1
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 2
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 3
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 4
Chuyến Trekking ám ảnh rừng Tả Liên Sơn Phần 5
NHỮNG CÂU CHUYỆN KINH DỊ SIÊU NGẮN