Ma nữ bên bể nước
Thời hiện đại bây giờ thì việc gặp ma gặp quỷ là rất hiếm hoi. Bây giờ mà được gặp ma chắc hiếm hoi và may mắn như trúng số vậy.
Nhưng thời xưa có lẽ ông bà ta còn đói ăn lấy đâu đồ mà cúng kiếng nhiều như bây giờ vì thế nên ma ngày xưa cũng đói rét nên lên trần quấy quả và xin ăn nhiều,chính vì thế các cụ gặp ma, ăn ngủ với ma như cơm bữa vậy.
Ông nội Trí Tâm làm nghề thả đó tôm! Việc thả đó và cất đó phụ thuộc theo con nước lên xuống của dòng sông. Chính vì thế dù là mùa đông hay mùa hè việc đi cất đó đêm là chuyện bình thường, bà nội sẽ là người đi đón những con tôm con cá mà ông bắt được mang đi chợ bán để đổi lấy gạo và đồ dùng cần thiết. Đêm ông cứ đi cất đó thì bà sẽ ngủ thêm 1 chút sau đó sẽ dậy chuẩn bị đồ ăn cho con cháu và mang đồ đi đón ông để lấy đồ đi chợ. Hôm đó bà mệt nên ngủ miên man quên mất thời gian. Không biết trong mơ hay thật thấy có người vỗ vai cái bộp và nói: dậy đi! K muộn mất kìa!
Lúc này bà cũng chẳng để ý giọng nói đó là ai mà bật dậy chạy đi đón ông luôn! Không cả làm đồ ăn cho con cháu nữa! Vì tính ông mình rất khắt khe, ra muộn để ông đợi là bị mắng té tát rồi!
Sáng hôm sau khi ông dậy đi cất đó! Thì bỗng bà thấy 1 luồng gió rất lạnh phả vào lưng! Nó không phải là cái cảm giác lạnh bình thường ( ở đây ai đã bị ma đói trêu sẽ hiểu cái cảm giác lạnh đó) bà quay ra và thấy bóng 1 người phụ nữ tóc dài xoã k nhìn thấy mặt, mặc đồ trắng. Biết là bị ma trêu bà liên giả vờ không thấy và quay vào trong trùm chăn kín đầu.
Hôm đó bà sợ quá nằm đến khi thấy ánh mặt trời mới giám dậy đi đón ông và kết quả k có gì là lạ khi bị ông mắng cho trận.
Bà liền kể cho ông nghe việc đó thì ông liền dậy bà cách đó là khi thấy ma, hoặc có cảm giác bị ma theo thì lấy ngón tay cái bấm chặt vào đầu ngón tay út là hết. Chẳng biết cách ông dậy không linh nghiệm hay con ma nó quá mạnh! Mà bà bấm lằn cả ngón út thì sáng hôm sau khi ông đi làm nó nó lại còn bò cả lên giường nằm cùng.
Nhưng suy cho cùng phụ nữ thời xưa. Đứng giữa việc sợ ma và sợ chồng. Thì chắc chắn sẽ sợ chồng mắng hơn, vì thế mà bà cứ lơ nó đi, coi như không nhìn thấy mà bật dậy lo chuyện gia đình! Và kết quả là bà đi đâu thì nó đi theo đó. Khi giã mồi (mồi để thả đó) thì nó ngồi cạnh cối đá! Thái chuối và băm bèo thì nó đứng lù lù góc sân. Và có lẽ hình ảnh kinh dị nhất là lúc nó ngồi trên bể nước mái tóc dài thả lõng thõng xuống bể nước khi bà múc nước để luộc khoai thì nó nhoẻn miệng cười khanh khách và hỏi bà 1 câu làm bà tí ngất: mày nhìn thấy tao đúng k?
Lạnh buốt sống lưng! Định toan tháo chạy thì bà cố bình tĩnh lại! Vớ luôn con dao dưới sân vừa băm bèo giở bà lao đến nạt
- Nhìn thì làm sao! M tưởng t sợ m chắc, t đã khinh m đi rồi mà còn trêu t. T làm gì m?
Dường như nó cũng biết sợ mà nói : em cũng không muốn trêu bà nhưng em đói! Em lạnh quá.
Bà nạt tiếp : con cũng đang đói kia kìa! Để yên cho t làm, t còn nuôi con.
Bỗng nó khóc và quỳ xuống: xin bà! Bà cho e xin 1 bộ quần áo và củ khoai hay bắp ngô cũng được! Rồi em sẽ đi ngay, em k giám trêu chọc bà nữa.
Thấy tội! Bà đồng ý. Buổi trưa khi đi chợ về bà mua 1 bộ quần áo giấy, và 1 bắp ngô mang ra ngã 3 đường cúng và đốt ngoài đó. Từ đó về sau không còn thấy con ma đó nữa
Mình cũng được coi là người có nhiều duyên với tâm linh! Nếu các bạn có nhã hứng. Dần dần trí tâm sẽ triển khai các câu chuyện từ xưa của ông bà rồi đến đến trải nghiệm của trí tâm! Nó cũng là những đoạn nhân duyên, là những mảnh ghép để trí tâm đến với con đường Đạo như hiện nay!
Cre - Tâm Trí