Chết thử 05.
Theo sau chân của ông nội, bước vào một toà điện lớn. Với đá quý được lót dưới đường đi.
Cổng được gắn nhiều viên ngọc tròn lấp lánh như ngọc trai.
Bên trong điện là một thân ảnh to lớn phát ra ánh sáng mạnh mẽ. Loại ánh sáng này khiến cho em không thể nhìn thẳng.
Nó mang đến một loại cảm xúc bình an, thành kính.
Trong tâm thức không thể nào xuất hiện một ý niệm bất kính hay khinh nhờn nào.
Đó là Thần.
Không một lời đối thoại hay truyền đạt nào.
Chỉ là một sự biết được hình thành.
Bất chợt có rất nhiều thông tin mà em được đón nhận. Có thông tin em có thể lý giải có thể hiểu ngay, cũng có thông tin mà em chưa thể lý giải.
Giống như những đoạn mã mà bản thân chưa cách nào sắp xếp đúng để thành nghĩa mà trí tuệ có thể hiểu được....
Sau đó lần nữa sự chấn động xuất hiện.
Lúc này mở mắt ra em đã ở ngay trong phòng khách sạn.
Đồng hồ điểm 1 giờ sáng. Và vị sư người Anh cũng đã ra về từ lúc nào không biết.
Sáng hôm sau, em tìm cách liên lạc cùng vị sư thầy người Anh để hỏi về những điều em chưa thể hiểu. Ông chỉ để lại lời nhắn và đã ra sân bay về nước.
Dòng chữ ghi lại với nội dung đơn giản:
"Đoá hoa sen sẽ nở khi đến lúc chín muồi, chỉ lúc đó mùi hoa mới toả hương thơm ngát. Bất cứ sự tác động sớm nào cố tình cạy mở cánh hoa chỉ làm cho hoa sớm tàn mà chẳng thể hưởng trọn vẹn mùi hương từ nó".
Sau đó em tự mình tìm đọc nhiều hơn về các sách vở nói về linh hồn, cũng như ý nghĩa của sự sống.
Trong mỗi tác phẩm, nếu đọc được những nội dung nào trùng khớp với thông tin em trải nghiệm, ngay lập tức trong tâm trí sẽ như bừng sáng và hiểu rõ về nội dung đó.
Cho đến nay vẫn còn rất nhiều nội dung được phủ kín. Cho dù là các kiến thức của nhiều vị chân sư lưu lại cũng không trùng khớp với các đoạn mã hoá này của em.
Em tạm đưa ra một đoạn nội dung như sau:
Tổ tiên con người đến từ một nơi rất xa, đó là một vùng không gian được xếp theo đẳng cấp là cấp thứ 7 trong Đại Vũ Trụ.
Tại đó, họ được gọi là Nhân Linh.
Các Nhân Linh là những thực thể sinh mệnh tồn tại dưới dạng ánh sáng. Họ có đặc tính thiện lương và trong sáng.
Em lúc này hiểu được câu "nhân chi sơ, tính bổn thiện" cái bổn tính này không phải là cá tính trên thân xác, mà là bản nguyên linh thể của Nhân Linh.
Vì một nguyên nhân trọng đại, Vị Chân Linh đứng đầu đã quyết định đưa những Nhân Linh trẻ tuổi và ưu tú đến vùng trời này....
Dù đã di chuyển rất xa, nhưng mối nguy cơ của Nhân Linh tộc vẫn chưa thể nào xoá bỏ.
Vì vậy, lần nữa 3 vị Thần quyền năng được xưng là Đại Đế đã tiến hành một loạt sự thiết lập mang mục đích giúp cho thế hệ Nhân Linh có thể phát triển lên thêm một tầng cao khác vượt qua khỏi bản thể Ánh Sáng đạt đến bản thể Bồ Đề.
Vị Đại Đế thứ nhất là Bàn Cổ dùng sức mạnh của mình mở rộng phiến không gian này lập nên các giới hạn không gian bằng các vật chất từ thanh nhẹ như các lạp tử cho đến các phân tử thô ráp và định hình chúng.
Vị Đại Đế thứ hai là Văn Minh Đại Đế thiết lập nên một loạt các chu trình sống tương ứng với các loại vật chất trong đó có đại chu trình mang tên Luân Hồi.
Vị Đại Đế thứ ba là Đức Buddha thiết lập nên sợi dây tâm thức màu vàng luôn duy trì cho mỗi sinh mệnh đều được kết nối cùng Đại Ngã bên trên.
Một vị Chủ Thần khác mà con người có rất nhiều cái tên khác nhau ,đã dùng tay gom các phân tử lại và nhào nặn chúng để tạo nên các hình thể sống kể cả thân xác phàm trần của con người, nó hoàn toàn giống như việc con người gom đất nhào nặn nên các hình tượng, nếu con người phát triển đi ngược trở lên tiến trình nhận thức sẽ phát hiện ra ánh sáng không phải đi theo đường thẳng mà là đường xoắn ốc, năng lượng các phân tử hay các luân xa của con người đều là hình xoắn, thậm chí mã DNA của con người cũng có hình xoắn là vì nguyên nhân này.
Bên dưới các ngài là những vị Thần khác hay các vị Tinh Quân lần lượt trợ giúp tạo nên mặt trời, mặt trăng, các tinh tú , chủ quản các linh thể sống...
Số lượng các vị Thần bên dưới nhiều vô cùng không thể nào kể hết.
Vì vậy, mà con người ở một mức ý thức nào đó sẽ luôn phát hiện ra rằng bản thân tiến trình phát triển của mình sẽ gắn liền với con số 7.
Như âm nhạc có 7 nốt, màu sắc có 7 màu, 1 tuần có 7 ngày, luân xa có 7 luân xa...
Cõi trần, cõi linh giới hay cõi trời đều có 7 tầng ngăn cách khác nhau.
Điều này rất phù hợp với một đoạn kinh văn trong Phật giáo :
" Đức Phật của chúng ta nói: Cách xa chúng ta vô số thế giới, có một nơi gọi là cực lạc quốc (Sukhavati). Cõi này được bao quanh bởi bảy vòng rào, bảy lớp màn rộng lớn, bảy hàng cây báu chắn gió. Thánh địa này là nơi cư trú của các vị La Hán (Arhats), kế đến là các vị Bồ Tát (Bodhisattvas), và được quản lý bởi các Đấng Như Lai (Tathagatas). Nó có bảy cái ao quý báu, nước của các ao đều trong như thủy tinh như nhau, nhưng có 7 đặc tính và phẩm chất khác nhau. Hỡi thiện tri thức, đó là cõi cực lạc (Devachan). Có loài hoa thiêng Udambara mọc rễ sâu trong bóng tối ở mỗi cõi trần, và nở hoa cho những người nào đạt tới cõi này. Thật là hạnh phúc cho người nào được sinh ra trong cõi phúc lạc đó, họ đã bước qua cầu vàng và đến 7 ngọn núi vàng; không còn sự đau khổ, phiền muộn đến với họ trong chu kỳ này"
Khi một ai đó miêu tả về cõi linh giới hay cõi trời sau quá trình từ bỏ cõi trần đều sẽ có sự bất đồng về cảnh sắc mà họ nhìn thấy.
Bởi ở mỗi cõi đều có sự phân chia các tầng thứ cũng như sự đa dạng trong cùng một tầng.
Như tại cõi trời, nơi em được gặp ông nội của em thì lúc này ông đang ở cõi thứ 6 trong 7 cõi trời.
Tại cõi trời được phân ra làm 4 cõi ngoại thiên và 3 cõi nội thiên. Nó hoàn toàn trùng khớp với vùng trời "sắc tướng" và "vô sắc tướng" được nhắc đến trong các kinh sách. Cái khác nhau là số lượng phân tầng mà bản chất nội dung là như nhau.
Cho nên, ai đó thấy cảnh trời là các thiên thần phương đông hay phương tây, là nơi cổ kính trang nghiêm hay thế giới cổ tích với các giống loài chim thú bay lượn, thậm chí là nơi các công trình kỹ thuật hiện đại tiên tiến trong vũ trụ thì tất cả đều do linh hồn còn bao phủ bởi các lớp tư tưởng có màu sắc khác nhau tạo thành.
Mỗi linh thể trong tiến trình hạ phàm sẽ dần khoác lên trên mình một lớp vật chất từ nhẹ đến nặng, từ trong đến đục. Giống như việc chúng ta mặc lên trên người từng lớp quần áo từ đồ lót cho đến áo khoác vv ...
Thì tiến trình cởi bỏ sẽ phải đi ngược từ ngoài vào trong. Cho nên sau khi từ bỏ thân xác cõi trần sẽ là một tiến trình trở về bản thể.
Đây là một quá trình thiêng liêng giúp cho linh hồn trưởng thành.
Bên trên cõi trời tại cõi thứ 3 chúng ta sẽ thấy có vô số các Nhân Linh trong hình dáng là trẻ con, chỉ có ánh sáng trắng mà không có màu sắc cụ thể nào.
Trong khi đó, những thân ảnh trưởng thành có các ánh sáng màu đặc trưng từ đỏ, xanh, vàng, tím vv...
Các lớp màu đại diện cho kinh nghiệm phát triển dựa trên các vòng luân hồi đã trải qua.
Trong các tác phẩm tôn giáo của những bậc đạo sư họ nhìn thấy các thần linh trong những bộ trang phục với màu sắc đặc trưng.
Còn những linh hồn có bậc tiến hoá thấp chỉ xuất hiện với quần áo trắng, thậm chí là các hình bóng trẻ nhỏ không quần áo.
Muốn cho các Linh Nhân được phát triển, thì họ phải tự mình tham gia vào bài học luân hồi. Và nó bắt đầu từ cõi thứ 3 trong vùng trời nội thiên.
Con người cho rằng mỗi 1 đời người là một kiếp sống, thì nhiều kiếp sống mới có thể hoàn chỉnh quay về được gọi là 1 chu kỳ tiến hoá, các chu kỳ tiến hoà hoàn chỉnh được gọi là một Phù Đồ.
Số lượng Phù Đồ được thắp sáng càng nhiều sẽ càng thể hiện được sự tiến hoá của linh hồn đó.
Mãi cho đến khi các ánh sáng trên Phù Đồ được thắp lên toàn bộ, thì cũng đồng nghĩa với việc tan rã hoàn toàn các bức màng của sự sống vũ trụ cấp 7.
lúc này Linh Hồn có thể tiến thêm một bước để lên một tầng cao hơn, và mục tiêu là tiến lên cõi Bồ Đề.
Tuy nhiên, có rất nhiều linh hồn khi đủ điều kiện thăng lên, họ vẫn quyết định ở lại tiếp tục chăm lo cho tiến trình thăng lên của các linh hồn non trẻ khác, do dó con người có thể thấy các hình ảnh các vị Nhân thần trong hình dáng con người, hay Bồ tát giúp đỡ con người trong các thời kỳ quan trọng.
Nhân Linh chỉ là một thực thể sống tồn tại trong Đại thế giới, với vô vàn các tồn tại khác phát triển ngang bằng hay cao hơn Nhân Linh gấp nhiều lần.
Điều mà ngày nay con người sai lầm trong ý tưởng phát triển, luôn coi mình là nhân vật chủ chốt trong vũ trụ. Con người khóc than vì sao họ khó khăn, vì sao họ luôn bị đe doạ bởi các mối hiểm nguy mà không có một vị Thần nào ra tay giúp đỡ.
Bởi vì, con người không ý thức được bản thân cũng chưa từng chú tâm vào một con kiến sẽ ra sao khi bò ngang trước mặt mình, thì trong tiến trình phát triển của Đại Vũ Trụ, trong mắt các vị Chân Thần quyền năng thì Nhân Linh cũng chỉ như con kiến mà thôi.
Cho nên đây là một tiến trình mà mỗi Nhân Linh phát triển đều phải tự mình học tập và hoàn thiện.
Sự hạ phàm được coi là mặc lên một đám mây ảo cảnh, để từ trong lớp ảo cảnh đó, mỗi Nhân Linh sẽ xây dựng nên các kinh nghiệm sống và tự do phát huy khả năng sáng tạo trong mỗi điều kiện hoàn cảnh khác nhau, và phải hoàn toàn tuân theo các quy luật thăng lên của Đại Vũ Trụ.
Nhiều người hiện nay có cảm giác rằng mình đang tồn tại như một thế giới ảo hay trong một trò chơi của định số.
Nó vừa đúng, cũng vừa là sai.
Giống như việc đứa bé bị đưa đến trường, tại trường học là nơi mà chúng được dạy dỗ phát triển kiến thức và tư duy, chứ không phải là một lồng giam được tạo ra để nuôi nhốt.
Đương nhiên không thể tránh được việc những đứa trẻ yếu ớt không đủ nghị lực sẽ luôn cho rằng trường học thật kinh khủng, việc cố gắng thoát ra khỏi nó giống như việc tự chấm dứt cuộc sống hoặc có một đời sống không nỗ lực. Cho đến khi chúng hiểu ra rằng việc không chịu nỗ lực học tập sẽ mang lại tai hoạ lớn đến thế nào....
Con người xưa kia luôn cố gắng đưa "vật chất biến thành tâm linh"
Còn con người ngày nay cố gắng " Đưa tâm linh trở thành vật chất".
Chính những ý niệm đi ngược này sẽ thúc đẩy con người chìm vào ảo cảnh vật chất thấp mà họ lại luôn tự hào rằng đang ngày càng phát triển.
Những năm gần đây Con người thà tin vào công nghệ đến từ ngoài Trái Đất, mà quên đi sự thiêng liêng của bản thể, và cũng không tự hỏi họ muốn gì ở chúng ta.
Qua các thời kỳ, mỗi khi sự phát triển chạy đua về vật chất đều đưa đến thời kỳ hủy diệt nhân loại, mà bài học đó luôn có sự góp mặt của các thế lực đến từ bên ngoài.
Các đấng sinh mệnh cao tầng hơn như các tồn tại của Chúa hay Phật đều không phải xuất hiện ở đây để cứu rỗi thân xác con người,.
Họ xuất hiện để chỉ dẫn con đường mà bản thể Nhân Linh được tiến lên tầng cao mới. Đó mới thực chất là ý nghĩa việc làm cao cả của các Đấng, không phải chỉ cho ta " thoát khỏi luân hồi" mà là " không còn phụ thuộc vào luân hồi"
Ngôn từ có giới hạn cho nên việc truyền tải thông điệp của em có thể không đủ mạch lạc.
Dù cho quan điểm của các anh chị có đồng tình hay phản đối, vẫn mong rằng tất cả mọi người luôn giữ được sự thiện lành trong tâm thức.
Em xin cảm ơn!
Cre - Gà Con
Chết thử 01 - Trải nghiệm sau khi linh hồn rời khỏi thể xác!
Chết thử 02 - Khi linh hồn bắt đầu cho sự thoát ra khỏi thân thể vật lý một cách hoàn toàn!
Chết thử 03 - Các giác quan giống như sống động lại lần nữa theo một cách khác nào đó!
Chết thử 07 - Tự tìm cách sao cho bản thân có thể xuất hồn ra khỏi thể xác