Chết thử 02.
Trước khi đi tiếp vào bài viết em xin giải thích 1 chút rằng, trong trạng thái này các anh chị hoàn toàn mất đi khái niệm về thời gian và không gian, mọi sự giới hạn trước đây của tầm mắt, suy nghĩ đều được nới rộng đến vô hạn.
Cho nên nếu dùng cách suy luận đánh giá sự việc diễn tiến theo cõi trần, thì vĩnh viễn không thể nào đủ để hình dung các sự việc xảy ra ở các trạng thái này. Giống như việc nhiều các anh chị hỏi em rằng sao biết có 49 điểm sáng thì nó giống như việc chúng ta cầm đôi đũa lên và hỏi đứa trẻ rằng có mấy chiếc đũa, chúng sẽ mất thời gian đếm từng chiếc một. Nhưng nếu hỏi một ai đó trưởng thành thì quá trình đếm như vậy gần như không tồn tại bởi cái gọi là "biết" nó có sẵn câu trả lời cho một vài vấn đề.
....
Khi linh hồn bắt đầu cho sự thoát ra khỏi thân thể vật lý một cách hoàn toàn.
Ngay lập tức linh hồn sẽ rơi vào một trạng thái "mê muội" tức là không có bất kỳ một sự tư duy suy nghĩ nào được thực hiện, mọi sự đều trở nên trống rỗng.
Cùng lúc đó, một loạt các hình ảnh từ trước đây các kiếp sống đồng loạt được mở khoá, nó tuôn tràn vào trong tâm trí.
Em nhìn thấy được các kiếp sống của mình từ xa xưa khi không ở trên Trái Đất này cho đến các kiếp tái sinh tại đây, các cá nhân những mối quan hệ đan xen trong từng kiếp sống.
Nó thể hiện chân thực và rung động giống như bản thân đang xem lại một đoạn trailer chứa đựng đủ các mắc xích quan trọng cho đến sự việc hiện tại đang diễn ra....
Tiếp đó, bản thân em cảm nhận được chính mình đang trôi dạt vào một đường hầm nào đó.
Đầu bên kia là một vùng sáng trắng, ở đó không nhìn thấy mặt trời, nhưng nó vẫn rất sáng.
Đang loay hoay chưa biết được mình phải làm gì tiếp theo, bất chợt có một giọng nói vang lên bên trong em : chào người du hành!
Phía trước em xuất hiện một người được quấn trong một lớp ánh sáng vàng.
Em có chút kinh ngạc với cách xưng hô này và nói:
Xin lỗi ạ, vì sao gọi con là người du hành?
Người kia đáp : bởi vì cậu chưa đến lúc đến đây, nhưng đã có mặt tại đây...hy vọng chuyến du hành này sẽ giúp ích được cho cậu và nhiều sinh linh!
Sau đó, em biết được vị này là một trong số các vị sứ giả của các linh hồn.
Ngài bắt đầu dẫn em tiến về phía trước, một cảnh tượng rất đỗi ngạc nhiên hiện ra ngày càng rõ ràng hơn chính là em nhìn thấy phố xá, đường đi, các toà nhà cao ốc, các thành phố, thị trấn... có đủ loại kiến trúc Á Âu thậm chí vô số các kiến trúc xa lạ khác và nó rộng gần như không có điểm giới hạn.
Trên đường có thể thấy được hình dạng con người thú vật, tinh linh, vv....nhiều vô kể các hình dáng khác nhau đang di chuyển.
Sứ giả đưa em đến một vị trí trung tâm có nhiều người qua lại và bắt đầu giới thiệu.
Nếu nói con người như cậu ở cõi phàm, thì đây là thế giới của người sau khi chết cậu có thể gọi đây là linh giới hay trung giới. Còn những người ở đây thì xem con người ở cõi phàm mới là người chết.
Em ngạc nhiên thốt lên: oh, vì sao ngài lại nói như vậy ạ!
Vị sứ giả từ tốn trả lời :
Con người bình thường sau khi chấm dứt kết nối linh hồn cùng thể xác vật lí, thì phải chăng rằng cậu đã có mặt tại nơi đây. Và như cậu thấy đấy, ở đây hoàn toàn nhộn nhịp so với cái trí mà cậu biết có phải không.
Em gật đầu đồng ý. Vị sứ giả lại nói tiếp:
Nào lại đây, ta chỉ cho cậu xem, ở phía trước mặt em bất ngờ xuất hiện 1 một người đàn ông trong bộ quần áo pijama
Người đàn ông này đang mãi loay xoay với cái chân của mình rồi hét lên sung sướng :" A tôi khoẻ rồi, tôi đi được rồi" sau đó chạy về hướng một ngôi nhà.
Vị sứ giả nói: đây là một ví dụ cho một linh hồn vừa chuyển đến đây.
Khi linh hồn thoát ra khỏi thể xác, các cơn đau do bệnh tật hay tổn thương của thể xác hoàn toàn biến mất. Nó giống như cậu vừa vứt đi một cái áo khoác vưà dày, vưà bẩn lâu năm.
Đối với một linh hồn thì bệnh tật là không tồn tại.
Nhưng như cậu thấy đó, vứt đi chiếc áo khoác thì cậu vẫn là cậu, không hề có gì biến đổi ở đây, từ tính cách, cho đến thói quen sở thích đều như cũ... vậy có phải chăng linh hồn con người cõi trần đang bị chôn vùi dưới chính xác thân vật lý của mình, cậu nói xem rằng ai mới là đang chết.
Em nói: dạ, dù cho bản thân con rất tin vào có đời sống vĩnh hằng sau khi trút bỏ xác thân vật lý, nhưng không hoàn toàn lý giải được nó ra sao, và cũng không thể tự thân nhìn thấy nên không tin là điều khó tránh khỏi.
Vị sứ giả tiếp lời: bởi vì con người phàm trần tự lừa dối chính mình... con người đặt ra các giáo điều, các hình phạt với mục đích hù doạ người khác, nhằm mục đích củng cố quyền uy của mình nhiều hơn là đưa chân lý đến với con người cõi phàm trần.
Dần dần, con người càng phụ thuộc vào vật chất nơi cõi phàm mà xa rời dần các giá trị cao đẹp hơn.
Họ trở nên buồn nhiều ngày cho việc mất chiếc điện thoại, mà không thấy rằng thời gian đó họ được sự tĩnh lặng quý giá đến nhường nào.
Em hỏi: vậy cuộc sống ở đây, kiến trúc vật chất vv vận hành như thế nào ạ!.
Vị sứ giả tiếp tục dẫn em đi đến các nơi trong thế giới này. Và người giải thích:
- Cậu nhìn các kiến trúc, khung cảnh ở đây tất cả chúng được hình thành dựa trên năng lực trí tuệ của linh hồn tại cõi trần. Mỗi ngày những gì cậu và nhóm người cùng thấy ,cùng suy nghĩ sẽ phát ra một trường năng lượng. Trường năng lượng này sẽ tái tạo nên một bản đối xứng như hình và bóng, có thể hiểu rằng cõi trần dùng thể vật lí làm chất liệu tạo hình thông qua sự tương tác giác quan vật lí.
Còn ở đây thì dùng chất liệu đặc biệt hơn chính là thể cảm xúc làm chất liệu, thông qua năng lượng ý nghĩ mà tạo hình cho chúng.
Cho nên, về cơ bản một người vừa chết đi sẽ không biết rằng mình đã chấm dứt cuộc sống cõi phàm. Họ vẫn giữ thói quen, tính cách như cũ tiếp tục sống tại đây trong không gian mà họ đã tạo ra trước, từ khi họ còn sống ở cõi trần.
Ngay cả hình bóng người thân của họ đôi khi cũng được mang theo.
Ban đầu họ sẽ chẳng thể nào nhận ra sự khác biệt so với lúc còn sống ở cõi trần, chỉ đến khi họ tương tác vào những cái bóng không hề có trí tuệ được tạo ra kia thì họ mới bắt đầu phát hiện có sự khác biệt, và dần dần hiểu ra được mình đang ở một kiếp sống khác.
Em lại hỏi: nói như vậy không lẽ bản thân nên chấm dứt cuộc sống cõi trần để mau về đây sống hạnh phúc có phải tốt hơn không?
Vị sứ giả bật cười rồi tiếp tục trả lời:
Sự giáng hạ hay thăng lên của linh hồn không đơn giản như cậu nhìn thấy.
Cậu tiếp tục hình dung sau khi cậu vứt chiếc áo khoác đi tương ứng là thể xác, thì bên trên thân ngay tại đây cậu vẫn còn lớp áo trong đó là thể cảm xúc. Và các linh hồn ở đây phải tiếp tục cuộc sống thăng tiến để dần loại bỏ chiếc áo trong đó để tiến lên thêm một tầng cao mới đó là cõi trời của các Thần.
Để cậu hiểu tầm quan trọng của cuộc sống cõi trần, tôi sẽ đưa cậu đến vài nơi... xem rồi cậu sẽ hiểu.
Em tiếp tục được đưa đến một toà nhà cao ốc, bên trong có rất nhiều phòng rộng lớn và hiện đại vượt mức tưởng tưởng.
Bên trong các phòng có nhiều người đang chăm chú làm các công việc như sáng tác nhạc, sáng tạo các loại thí nghiệm, chế tạo các thiết bị vv... trên thân những người này đều có một lớp màu vàng nhạt và xanh lá.
Sau đó, em tiếp tục được đưa đi các nơi nhìn các sinh hoạt của người nơi đây.
Cuối cùng là đến một vùng có ánh sáng hơi tối như lúc trời chuẩn bị mưa.
Khi tiến vào bên trong em nhìn thấy nhiều người có các màu sắc đỏ sậm, nâu, cam, xám bao bọc quanh thân... họ không ngừng gào rú tỏ ra vô cùng thống khổ.
Có một thân ảnh cao lớn bổ nhào về phía em, chỉ thấy trên thân vị sứ giả toả ra một vòng sáng vàng bao bọc cả em vào trong đó.
Khi thân ảnh kia chạm vào vòng sáng, lập tức cảm giác như than cháy cho vào nước lạnh. Ánh sáng đỏ bốc lên như khói, và thân ảnh đó cũng gào thét gào một cách đau đớn.
Sau đó vị sứ giả đưa em quay trở về một gian nhà trống. Ông hỏi : đi một vòng cậu thấy được gì?
Em trả lời: thấy được ở đây không phải chỉ có niềm vui ,bình yên, mà còn có cả những cảm xúc tiêu cực tồn tại.
Ông đáp: đúng vậy, ở đây mọi thứ được xây dựng từ chất liệu của thể cảm xúc. Mà cảm xúc là điều mà con người khi còn ở cõi phàm đã tiến hành tạo dựng nên nhờ chính vào lối sống của chính mỗi cá thể.
Những người có lối sống lành mạnh, cống hiến cho xã hội, cho nhân loại họ mang bên mình một loại cảm xúc mạnh mẽ của sự sáng tạo, và tinh thần vì cộng đồng. Cho nên họ khi chuyển sang trạng thái này sẽ phát hiện ra rằng bản thân không còn bị giới hạn bởi sự mệt mỏi của thân xác, hay sự mệt mỏi ở trí óc khi suy nghĩ quá nhiều, điều đó chỉ xảy ra với bộ óc con người ở phàm trần, còn ở đây thì không. Cho nên họ càng đắm chìm vào các công việc nghiên cứu, sáng tác,chế tạo của mình hơn nữa.
Những người lúc sống chẳng tốt, cũng chẳng phải xấu thì khi ở nơi đây họ càng trở nên thụ động ít có sự thay đổi. Bởi họ không còn cảm nhận được áp lực.
Và cuối cùng là những người mang nặng các cảm xúc tiêu cực như giết chóc, cuồng dâm, tham lam... khi ở đây họ phát hiện ra rằng không còn tồn tại vật chất, vật lý để thoả mãn những dục vọng đó của họ. Vì vậy mà họ trở nên thống khổ tột cùng. Các năng lượng tiêu cực đó bao bọc họ một cách kín kẽ, khiến cho họ như tự nhốt mình vào trong một lồng giam cai nghiện, mãi cho đến khi họ tự gột rửa được các cảm xúc đó mà trở nên cân bằng và tái nhập vào tiến trình thăng tiến.
Nhưng rõ ràng ở đây thời gian là vô hạn so với cõi trần và sự tương tác rút lui cảm xúc ra khỏi nơi đây sẽ khó khăn hơn cõi trần gấp trăm vạn lần, chúng ta sẽ rất khó loại bỏ một chất liệu chính bên trong môi trường của chính nó, cũng giống như ở cõi trần thật khó để làm biến mất hoàn toàn một vật chất vật lý nào đó.
Nên cậu đã hiểu được tầm quan trọng của đời sống cõi trần đối với linh hồn hay chưa.
Nhờ vào xác thân vật lí, mà linh hồn được học tập hay loại bỏ những đức tính xấu một cách nhanh hơn. Đó là một môi trường tôi luyện tuyệt vời.
Đừng bao giờ cho rằng một suy nghĩ xấu nhưng chưa thực hiện sẽ vô hại, vì con người sẽ không trả giá cho điều đó ở cõi phàm mà phải trả giá ở đời sống tiếp theo tại nơi này....
Cho nên luôn giữ bản thân có suy nghĩ tích cực, thiện lành giống như Phật giáo dạy rằng: luôn nhiếp tâm an trụ, chánh trí, chánh niệm. Có lẽ cũng vì một phần những nguyên nhân này.
Em xin dừng phần này ở đây, hẹn mọi người ở phần tiếp theo
Còn tiếp!
Cre - Gà Con
Chết thử 01 - Trải nghiệm sau khi linh hồn rời khỏi thể xác!
Chết thử 02 - Khi linh hồn bắt đầu cho sự thoát ra khỏi thân thể vật lý một cách hoàn toàn!
Chết thử 03 - Các giác quan giống như sống động lại lần nữa theo một cách khác nào đó!
Chết thử 07 - Tự tìm cách sao cho bản thân có thể xuất hồn ra khỏi thể xác