Chết thử 06.
Để có thể biết rõ hơn về cách thức hoạt động của linh hồn thoát ra khỏi xác, em bắt đầu hồi tưởng ngược lại quá trình về lại xác, đương nhiên em sẽ không lặp lại những điều đã kể ra trước đó, mà chú trọng hơn vào nguyên lý của nó.
Đầu tiên chúng ta cần phải biết rằng trên cơ thể mỗi người đều tồn tại một sợi dây năng lượng màu bạc, nếu ở trạng thái ý thức sẽ nhìn nó giống như một sợi dây ăng ten trên đầu mỗi người, nhưng nếu chỉ ở cảnh giới linh hồn thông thường sẽ không thể nhìn thấy nó.
Nó vừa như một thiết bị có tính chất truyền dẫn 2 chiều.
Một chiều là đón nhận các thông tin, năng lượng từ bên ngoài đi vào tâm thức.
Một chiều ngược lại là truyền tất cả các ý niệm, suy nghĩ khởi phát bên trong tâm trí con người trong suốt quá trình sống từ cõi trần cho đến cõi ngoại thiên.
Bên trong sợi dây dẫn này có một chế độ đặc biệt là có khả năng làm tăng hoặc giảm tần số của các vật chất đi theo chiều thuận hoặc nghịch của nó.
Cho nên khi đi vào trong cơ thể với cơ chế đặc biệt, sợi dây bạc này tách ra làm 2 sợi nhỏ hơn.
Một sợi nối vào chính giữa vị trí não (em tạm gọi là sợi dây tâm thức, nó có màu trắng bạc), phía sau 2 mắt của con người gọi là tuyến tùng, sau đó sợi dây này tiếp tục kéo dài xuống đến vị trí ngực và dưới rốn.
Căn cứ vào cách sống, suy nghĩ, tình cảm của mỗi cá thể sẽ làm cho loại vật chất bên trong sợi dây này biến đổi về màu sắc.
Nếu con người càng phát triển mạnh ở vị trí não về khả năng sáng tạo, tâm linh, sẽ càng làm cho vị trí tuyến tùng phát sáng.
Nếu con người càng thiên về lối sống tình cảm : thương yêu, hờn giận, vv... thì ánh sáng tại vị trí ngực sẽ sáng hơn.
Nếu con người có các sở thích thấp cấp như các dạng thú tính như ham ăn, ham uống, giao phối vv... thì ánh sáng tại vùng dưới bụng ( có phải Đan Điền hay không thì em không biết chính xác) sẽ sáng lên.
Nên khi hình dung thì quả thật nó giống một sợi dây tóc bóng đèn.
Tại mỗi vị trí đầu, ngực, bụng của sợi dây sẽ hình thành nên một kết cấu hình học đa giác siêu nhỏ, nếu nhìn từ xa thì nó chỉ như 1 điểm tròn bình thường.
Sợi dây thứ 2 có màu xanh (em gọi là sợi dây sinh mệnh, nó có màu xanh lam) , khi đi từ đỉnh đầu vào, nó chạy thẳng xuống đến vị trí tim thì mới hình thành một đồ hình trụ tại tim.
Từ tim nó lại chia nhỏ thành một sợi đi vào lá lách, và đấu vào hệ thống mạch máu, hệ thần kinh, hệ thống luân xa, hệ thống nội tiết.
Cho nên nó giúp cho cơ thể phàm trần trở thành một hệ thống sinh lực có thể tự do hoạt động và suy nghĩ tuân theo các quy tắc hạ phàm và thăng tiến.
Vậy là một cơ thể ta gọi là chết đồng nghĩa phải là sự ngắt kết nối đồng thời của 2 sợi dây này.
Trong giấc ngủ thì sự ngắt kết nối chỉ diễn ra ở 1 sợi dây bạc là dây tâm thức. Cho nên con người trở nên mê mang, không còn kết nối với các cảm giác vật chất bên ngoài. Chỉ lưu lại sợi dây sinh mệnh vẫn hoạt động bình thường.
Hay nếu những người bị thần kinh, điên loạn, nhược trí hoặc người già thần kinh suy nhược đồng nghĩa là sự kết nối của sợi dây bạc với vị trí thể tùng đã lung lây, không còn phát sáng. Trong khi sợi dây sinh mệnh vẫn còn sáng cho nên họ vẫn còn sức sống, tuổi thọ, ngược lại trí năng đã không còn hoạt động, suy nghĩ trở nên chậm chạp hoặc dừng lại... họ hành động chủ yếu chỉ còn dựa vào thói quen.
Ngược lại với người bình thường thì một số những người phát triển mạnh về ý thức, tâm linh, những người có đời sống thiền nhiều năm, tu học vv...
Họ giữ được sự duy trì kết nối với sợi dây bạc tâm thức cho đến cuối đời, trong khi sợi dây sinh mệnh dần mất kết nối với thể xác.
Điều này thường thấy ở những người tu hành, họ có thể biết chính xác khi nào mình sẽ mất. Thậm chí giữ cả sự tỉnh táo tri thức cho đến phút cuối cùng.
Nhiều người tu Đạo gia có thể đạt đến cảnh giới giữ nguyên toàn bộ sự tỉnh thức của tâm trí và chuyển sang kiếp sống linh giới, thiên giới một cách không gián đoạn.
Vậy ở đây ta có thể hình dung tổng quát được bên trong cơ thể con người có một mạng lưới sinh lực và các nút liên kết.
Khi sự chết diễn ra. Năng lượng sinh lực đè lên các vị trí nút liên kết và làm rách lưới.
Đầu tiên là đối với người phát triển mạnh về tâm trí, do tâm trí phát triển mạnh vị trí tại 2 nút thắt đỉnh đầu và tuyến tùng phình lớn hơn các nơi khác, đồng nghĩa bức màn của thể sinh lực tại đây bị mỏng hơn. Vì vậy, khi áp lực xảy ra vị trí này sẽ bị rách đầu tiên, và linh hồn sẽ tụ lại thoát ra từ đây.
Bổ sung một ý chính là có một số những người hoạt động trong lĩnh vực tâm linh, những người lên đồng, cũng do vị trí này bị rách trong khi sự sống vẫn tiếp diễn, giúp cho việc linh hồn dễ dàng thoát ra đến các cảnh khác, hay dễ dàng bị các linh hồn khác tiến nhập mượn xác vv...
Tiếp đó là người bình thường, khi mà mối quan tâm của họ trong đời sống phàm trần chỉ đơn giản là các tình cảm gia đình, bạn bè, lối sống thiên về cảm xúc thì vị trí tại ngực sẽ phát triển mạnh, và lối ra sẽ được hình thành ở đây.
Cuối cùng là người quan tâm nhiều đến vật chất trần tục, các ham muốn vật chất của phần con bao trọn cả đời sống thì lúc này vị trí dưới bụng sẽ phát triển và cửa ra của linh hồn được hình thành tại đây.
Như vậy chúng ta có thể thấy rõ được việc di chuyển sang đời sống tiếp theo hoàn toàn có thể lý giải theo quy luật vận hành rất đỗi đơn giản không có gì quá phức tạp.
Các hình học của hai sợi dây tạo ra tại các điểm nút là một loại ký hiệu nhìn tổng thể nó là hình xoắn ốc cuộn vào bên trong, hình dung gần như nhìn vào cuộn dây đồng của các moter, chỉ là nó phức tạp khó diễn tả hơn.
Nó có khả năng sinh ra một loại giao động tương ứng được mã hoá, và mở ra một đường kết nối.
Nhờ đó mà linh hồn khi thoát ra di chuyển một cách chính xác đến đường nối thế giới bên kia.
Một điểm lưu ý đó chính là đường ra này là đường ra được thiết kế dành riêng cho đại bộ phận Nhân Linh thể.
Nên nếu anh chị nào đã nghiên cứu nhiều về vấn đề này trong các tác phẩm có thể dễ dàng hình dung được điều em đang nói là gì.
Có một điều chúng ta có thể nắm được, suy nghĩ, đạo đức trong một kiếp sống phàm trần sẽ quy định lối ra bên kia của mỗi cá thể.
Bên cạnh đó, khi linh hồn thoát ra tiến vào bên trong lối đi dành riêng cho nó, thì màng lưới được hình thành bởi nguồn sinh lực còn lại bên trong bộ phận thể xác lúc này cũng trôi nổi quanh thân. Loại vật chất này dễ dàng bị bốc hơi bởi nhiệt lượng từ mặt trời, hay lửa.
Cho nên, nhiều trường hợp chúng ta thấy rằng người thân đã từ bỏ cõi trần, bỏ lại lớp lưới sinh lực còn đọng lại này hình thành nên các bóng ma di chuyển ở các mộ địa một cách vô thức đợi chờ theo thời gian tan rã.
Thậm chí một vài loài linh thể không phải Nhân Linh mượn nó làm lớp ngoài để khoát lên, thì đa phần cũng chỉ có thể sử dụng nó vào ban đêm khi không còn mặt trời hay nơi tránh xa lửa.
Vì vậy trong văn hoá tốn giáo nhiêù nơi được khuyến khích nên hoả thiêu thay vì chôn cất.
Vừa giúp cho người thân hoàn toàn không cần lưu luyến những gì còn để lại ở cõi trần.
Vừa tránh tình trạng bị các thực thể khác lợi dụng lừa gạt người thân còn sống.
Quan trọng hơn hết chính là loại bỏ các mầm bệnh bên trong thân xác, nếu thân xác được chôn dưới đất, thì đối với nhiều loại vi khuẩn, tác nhân gây bệnh , thân xác lưu lại một ít thể sinh lực là nguồn nuôi dưỡng chúng phát triển.
Thông qua những trận động đất, khai quật cổ mộ, quá trình xây dựng các công trình sẽ làm chúng hiển diện trên mặt đất và lây lan cho thế hệ sau....
Trong Phật giáo có nói đến lục đạo luân hồi mà không phải tam đạo luân hồi ,vậy thì còn các đường ra khác mà chúng ta sẽ tiếp tục tìm hiểu ở bài viết sau...
Cre - Gà Con
Chết thử 01 - Trải nghiệm sau khi linh hồn rời khỏi thể xác!
Chết thử 02 - Khi linh hồn bắt đầu cho sự thoát ra khỏi thân thể vật lý một cách hoàn toàn!
Chết thử 03 - Các giác quan giống như sống động lại lần nữa theo một cách khác nào đó!
Chết thử 07 - Tự tìm cách sao cho bản thân có thể xuất hồn ra khỏi thể xác