VÌ SAO MỸ CÓ THỂ TRỞ THÀNH MỘT QUỐC GIA HÙNG MẠNH ĐẾN VẬY?
Đây là 3 phần tôi nêu ra từ Mỹ.
**Cô lập: **Được bảo vệ bởi hai đại dương và một quốc gia băng giá ở phía bắc, Hoa Kỳ không bao giờ phải lo lắng về một cuộc chiến tranh lớn trên biên giới của mình. Ngoài cuộc tấn công Trân Châu Cảng, hầu hết các hoạt động quân sự của Mỹ trong thế kỷ qua đều nằm ngoài biên giới của nước này. Hầu hết các quốc gia khác đều đã phải đối phó với các đối thủ kình địch mạnh nhất của họ (Trung Quốc-Nga, Ấn Độ-Trung Quốc, Ấn Độ-Pakistan, Trung Quốc-Nhật Bản), dẫn đến sự bất an và các quyết định kém cỏi.
Tự cung tự cấp **: **Hoa Kỳ có lẽ là một quốc gia khá tự túc về mọi nguồn lực cơ bản. Không giống như Trung Quốc, Nhật Bản, Đức hay Ấn Độ, nước này có lượng dầu và khí đốt lớn. Không giống như Trung Đông, nó có nhiều nước và đất nông nghiệp. Do đó, trong suốt thế kỷ 19, Hoa Kỳ phát triển mà không bị cản trở, chỉ phụ thuộc vào Châu Âu về các mặt hàng xa xỉ.
**Giáo dục: **Đối với mỗi làn sóng nhập cư, giáo dục là ưu tiên hàng đầu. Cho dù đó là các giáo sĩ Thanh giáo, những người đã tạo ra Harvard hay những người Do Thái Ashkenazi đã nhập cư vào những năm 30 và 40 hoặc những người Châu Á nhập cư gần đây hơn, việc đạt đến đỉnh cao thông qua giáo dục dường như là điều khả thi và cần thiết. Vậy nên, Hoa Kỳ đã tự xây dựng mình như một siêu cường giáo dục của thế giới, và là nơi tập trung của rất nhiều các trường đại học hàng đầu.
**Chủ nghĩa kinh doanh theo lẽ tự nhiên : **Nếu bạn phải di chuyển xa đến mức này và sau đó có một trang trại tại một mảnh đất ngẫu nhiên tại miền trung, bạn cần phải có khả năng kinh doanh là điều hiển nhiên. Mỗi quốc gia đều có giai cấp quý tộc của nó. Vì người Mỹ không có tầng lớp quý tộc của Châu Âu hay hệ thống đẳng cấp của Ấn Độ, họ đã tạo ra hệ thống phân cấp của riêng mình dựa trên tinh thần kinh doanh. Làm giàu đã trở thành câu thần chú và mọi người được xếp dựa vào độ giàu có của họ. Mỹ tôn vinh các doanh nhân của mình hơn thứ gì khác.
Khả năng của người lãnh đạo.
**Các nhà lãnh đạo phù hợp vào đúng thời điểm: **Các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ làm khá tốt theo tiêu chuẩn thế giới. Bất chấp mọi lời phàn nàn về họ, Mỹ chưa bao giờ có một nhà lãnh đạo như Stalin, Saddam hay Mao. Quan trọng hơn, Hoa Kỳ đã rất may mắn trong từng thời kỳ của họ. Mỹ không có tổng thống nào đó như George W. Bush vào năm 1861. FDR trong thời kỳ Đại Suy Thoái, Lincoln trong Nội chiến, Eisenhower trong quá trình tái thiết sau chiến tranh, Theodore Roosevelt trong thời kỳ mở rộng đầu thế kỷ 20.
**Sự ổn định: **Các chính phủ hiện nay của Trung Quốc và Ấn Độ đều chưa đầy 70 năm tuổi. Chính phủ Hoa Kỳ đã có tuổi đời khoảng 240 năm và loại hình ổn định đó không có nhiều trên toàn thế giới.
**Các cuộc chiến tranh: **Vào đầu Thế Chiến I, Hoa Kỳ đã xây dựng một nền kinh tế khổng lồ. Trong chiến tranh, cuối cùng họ đã công bố "bí mật" cho toàn thế giới thấy. Mặc dù Hoa Kỳ phải đối mặt với một số sự tàn phá, nhưng xét về mặt tương đối, nó đã vượt xa phần còn lại của thế giới (hầu hết trong số đó đã bị tàn phá). Họ là kẻ chiến thắng trong cả hai cuộc chiến tranh thế giới và không phải đối mặt với việc tội ác bị lên án như Đức và Nhật Bản phải đối mặt.
DG: Nguyễn Tâm
A: Balaji Viswanathan
Link : https://qr.ae/pvYFn3
Đây là 3 phần tôi nêu ra từ Mỹ.
Địa lý.
**Quy mô: **Mỹ lớn thứ ba về diện tích và dân số. Hai quốc gia lớn hơn Mỹ, Nga và Canada, có quá nhiều đất không sử dụng được. Hai quốc gia lớn hơn Mỹ về dân số - Ấn Độ và Trung Quốc vẫn đang leo lên từ sự tàn phá khổng lồ họ phải đối mặt vào thế kỷ 19 ~ đầu thế kỷ 20, họ cũng phải đối mặt với những hạn chế nghiêm trọng về tài nguyên. Nga vẫn chưa ổn định về mặt quản lý đất nước. Úc và Canada có quá ít người. Mấy điều này khiến Mỹ có một vị trí tuyệt vời.**Cô lập: **Được bảo vệ bởi hai đại dương và một quốc gia băng giá ở phía bắc, Hoa Kỳ không bao giờ phải lo lắng về một cuộc chiến tranh lớn trên biên giới của mình. Ngoài cuộc tấn công Trân Châu Cảng, hầu hết các hoạt động quân sự của Mỹ trong thế kỷ qua đều nằm ngoài biên giới của nước này. Hầu hết các quốc gia khác đều đã phải đối phó với các đối thủ kình địch mạnh nhất của họ (Trung Quốc-Nga, Ấn Độ-Trung Quốc, Ấn Độ-Pakistan, Trung Quốc-Nhật Bản), dẫn đến sự bất an và các quyết định kém cỏi.
Tự cung tự cấp **: **Hoa Kỳ có lẽ là một quốc gia khá tự túc về mọi nguồn lực cơ bản. Không giống như Trung Quốc, Nhật Bản, Đức hay Ấn Độ, nước này có lượng dầu và khí đốt lớn. Không giống như Trung Đông, nó có nhiều nước và đất nông nghiệp. Do đó, trong suốt thế kỷ 19, Hoa Kỳ phát triển mà không bị cản trở, chỉ phụ thuộc vào Châu Âu về các mặt hàng xa xỉ.
Con Người.
**Sự di cư của những người thông minh: **Trong suốt nhiều thời đại, vị trí xa xôi của Hoa Kỳ đã giúp ảnh hưởng đến loại người nhập cư đến đất nước này. Ngoài những người Mexico, tất cả những người thuộc quốc gia khác đều phải vượt qua những đại dương dài để đến Mỹ. Điều này khiến người dân tự mình lựa chọn: những người ít tham vọng hơn bị bỏ lại phía sau. Người Thanh giáo, sau đó là người Ý, người Ireland, rồi người Do Thái Đông Âu và tiếp đó là người Châu Á, tất cả đều học hỏi ngày và phát triển càng nhanh vì công việc khó khăn, làm việc chăm chỉ là vấn đề sống còn của từng nhóm (quay trở về là một lựa chọn không thể). Hoa Kỳ đã phát triển vũ khí hạt nhân và các ý tưởng và công nghệ quan trọng khác nhờ sự hỗ trợ của những người nhập cư.**Giáo dục: **Đối với mỗi làn sóng nhập cư, giáo dục là ưu tiên hàng đầu. Cho dù đó là các giáo sĩ Thanh giáo, những người đã tạo ra Harvard hay những người Do Thái Ashkenazi đã nhập cư vào những năm 30 và 40 hoặc những người Châu Á nhập cư gần đây hơn, việc đạt đến đỉnh cao thông qua giáo dục dường như là điều khả thi và cần thiết. Vậy nên, Hoa Kỳ đã tự xây dựng mình như một siêu cường giáo dục của thế giới, và là nơi tập trung của rất nhiều các trường đại học hàng đầu.
**Chủ nghĩa kinh doanh theo lẽ tự nhiên : **Nếu bạn phải di chuyển xa đến mức này và sau đó có một trang trại tại một mảnh đất ngẫu nhiên tại miền trung, bạn cần phải có khả năng kinh doanh là điều hiển nhiên. Mỗi quốc gia đều có giai cấp quý tộc của nó. Vì người Mỹ không có tầng lớp quý tộc của Châu Âu hay hệ thống đẳng cấp của Ấn Độ, họ đã tạo ra hệ thống phân cấp của riêng mình dựa trên tinh thần kinh doanh. Làm giàu đã trở thành câu thần chú và mọi người được xếp dựa vào độ giàu có của họ. Mỹ tôn vinh các doanh nhân của mình hơn thứ gì khác.
Khả năng của người lãnh đạo.
**Các nhà lãnh đạo phù hợp vào đúng thời điểm: **Các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ làm khá tốt theo tiêu chuẩn thế giới. Bất chấp mọi lời phàn nàn về họ, Mỹ chưa bao giờ có một nhà lãnh đạo như Stalin, Saddam hay Mao. Quan trọng hơn, Hoa Kỳ đã rất may mắn trong từng thời kỳ của họ. Mỹ không có tổng thống nào đó như George W. Bush vào năm 1861. FDR trong thời kỳ Đại Suy Thoái, Lincoln trong Nội chiến, Eisenhower trong quá trình tái thiết sau chiến tranh, Theodore Roosevelt trong thời kỳ mở rộng đầu thế kỷ 20.
**Sự ổn định: **Các chính phủ hiện nay của Trung Quốc và Ấn Độ đều chưa đầy 70 năm tuổi. Chính phủ Hoa Kỳ đã có tuổi đời khoảng 240 năm và loại hình ổn định đó không có nhiều trên toàn thế giới.
**Các cuộc chiến tranh: **Vào đầu Thế Chiến I, Hoa Kỳ đã xây dựng một nền kinh tế khổng lồ. Trong chiến tranh, cuối cùng họ đã công bố "bí mật" cho toàn thế giới thấy. Mặc dù Hoa Kỳ phải đối mặt với một số sự tàn phá, nhưng xét về mặt tương đối, nó đã vượt xa phần còn lại của thế giới (hầu hết trong số đó đã bị tàn phá). Họ là kẻ chiến thắng trong cả hai cuộc chiến tranh thế giới và không phải đối mặt với việc tội ác bị lên án như Đức và Nhật Bản phải đối mặt.
DG: Nguyễn Tâm
A: Balaji Viswanathan
Link : https://qr.ae/pvYFn3