Một trong những điểm làm cho hoàng đế Chu Nguyên Chương không thể hiểu được vị quân sư số một của mình, rằng tại sao trong suốt quãng thời gian cuối đời, ông này gần như không nói gì cả, không hiến bất kỳ một kế sách nào.
Sau này, khi tìm thấy được bản di tấu của Lưu Bá Ông gửi cho vị đế vương tiếp nối, vị hoàng đế khai quốc Minh triều mới hiểu ra mọi chuyện. Ông đã nghe ngấu nghiến từng chữ, hiểu ra, và đánh giá về bản di tấu, rằng đây là một "tuyệt tác, vang vọng mãi ngàn đời".
Khúc dưới là gõ lại nội dung di tấu để lưu giữ, có thể đọc hoặc có thể bỏ qua nếu xem trực tiếp từ clip đính kèm.
Đây là một trong số ít bộ phim, mà A7 đã xem một cách say mê, xem đi xem lại mãi và lần nào cũng thấy mới, hehe.
Xem vid https://www.facebook.com/100004927486495/videos/1398307793965067
***
"Thần Lưu Bá Ôn nơi chín suối, xin khởi tấu tân quân Đại Minh.
Tiên hoàng được sinh ra từ thôn quê, nhưng cuối cùng cũng đã khai nguyên lập quốc, lập được công lao vĩ đại, đây là một thánh quân hy hữu từ xưa đến nay.
Tuy rằng, mặt trời cũng có khi bị che lấp, mặt trăng cũng có khi tròn khi khuyết, công lao tuy to lớn nhưng cũng khó tránh khỏi những việc đáng tiếc. Khi còn sống, thần không dám can gián, chỉ sau khi chết đi mới dám góp ý, xin được thứ tội.
Thần bạo gan cho rằng, đáng tiếc là Tiên hoàng trị quốc, còn có bốn điều ân hận lớn như sau.
Thứ nhất, cứng nhắc đa nghi, thần dự đoán được có rất nhiều công thần huân quý, sẽ phải chết trước mặt tiên hoàng.
Thứ hai, luật pháp và hình phạt nghiêm ngặt, thần e rằng quá nhiều hình phạt tàn khốc sẽ khiến cho các công thần và dân chúng im lặng như ve sầu mùa Đông, họ phải tuân theo quy củ đó mà không vượt qua được quy tắc, do vậy, sẽ càng làm cho họ sợ hãi.
Thứ ba, chế độ cai trị quan lại cũng quá hà khắc, thần lo ngại các quan lại dưới trướng nhất thời khiếp sợ thiên uy. Cho dù có thể giữ được bản thân thanh liêm, nhưng sau khi tiên hoàng quy tiên, quan bổng ít ỏi, nền cai trị của quan lại hà khắc, sẽ ép các quan làm giàu bằng con đường ngoài vòng pháp luật, bóc lột dân lành.
Thứ tư, cần phải suy ngẫm đến phiên vương. Nay tin thái tử nối ngôi tiên hoàng đã lan truyền khắp các tỉnh của Đại Minh, sau này những người ủng hộ sẽ thận trọng hơn, như vậy ắt sẽ dẫn đến họa loạn.
Bốn điều trên, khi còn sống, tim gan thần như thiêu như đốt, khi chết đi không sao nhắm mắt được. Vì sự nghiệp ngàn năm của Đại Minh, thần thân xác nơi chín suối mà hồn gửi cạnh quân vương. Nếu chết đi mà sống lại được, xin được ngẩng cao đầu can gián. Thần mạo muội cho rằng, tân quân đang kế thừa đế nghiệp của tiên hoàng, sẽ đổi mới mọi việc, thực hiện chế độ cai trị nhân từ, thân thiện với dân chúng, nới rộng hình phạt khắt khe, ăn nói không bị hà khắc.
Có như vậy, thần sẽ không giấu diếm kiến thức ít ỏi, xin được hiến dâng chín chính sách cải cách mới, cung trình thánh thượng ngự lãm...".
Cre - Mai Duong
Sau này, khi tìm thấy được bản di tấu của Lưu Bá Ông gửi cho vị đế vương tiếp nối, vị hoàng đế khai quốc Minh triều mới hiểu ra mọi chuyện. Ông đã nghe ngấu nghiến từng chữ, hiểu ra, và đánh giá về bản di tấu, rằng đây là một "tuyệt tác, vang vọng mãi ngàn đời".
Khúc dưới là gõ lại nội dung di tấu để lưu giữ, có thể đọc hoặc có thể bỏ qua nếu xem trực tiếp từ clip đính kèm.
Đây là một trong số ít bộ phim, mà A7 đã xem một cách say mê, xem đi xem lại mãi và lần nào cũng thấy mới, hehe.
Xem vid https://www.facebook.com/100004927486495/videos/1398307793965067
***
"Thần Lưu Bá Ôn nơi chín suối, xin khởi tấu tân quân Đại Minh.
Tiên hoàng được sinh ra từ thôn quê, nhưng cuối cùng cũng đã khai nguyên lập quốc, lập được công lao vĩ đại, đây là một thánh quân hy hữu từ xưa đến nay.
Tuy rằng, mặt trời cũng có khi bị che lấp, mặt trăng cũng có khi tròn khi khuyết, công lao tuy to lớn nhưng cũng khó tránh khỏi những việc đáng tiếc. Khi còn sống, thần không dám can gián, chỉ sau khi chết đi mới dám góp ý, xin được thứ tội.
Thần bạo gan cho rằng, đáng tiếc là Tiên hoàng trị quốc, còn có bốn điều ân hận lớn như sau.
Thứ nhất, cứng nhắc đa nghi, thần dự đoán được có rất nhiều công thần huân quý, sẽ phải chết trước mặt tiên hoàng.
Thứ hai, luật pháp và hình phạt nghiêm ngặt, thần e rằng quá nhiều hình phạt tàn khốc sẽ khiến cho các công thần và dân chúng im lặng như ve sầu mùa Đông, họ phải tuân theo quy củ đó mà không vượt qua được quy tắc, do vậy, sẽ càng làm cho họ sợ hãi.
Thứ ba, chế độ cai trị quan lại cũng quá hà khắc, thần lo ngại các quan lại dưới trướng nhất thời khiếp sợ thiên uy. Cho dù có thể giữ được bản thân thanh liêm, nhưng sau khi tiên hoàng quy tiên, quan bổng ít ỏi, nền cai trị của quan lại hà khắc, sẽ ép các quan làm giàu bằng con đường ngoài vòng pháp luật, bóc lột dân lành.
Thứ tư, cần phải suy ngẫm đến phiên vương. Nay tin thái tử nối ngôi tiên hoàng đã lan truyền khắp các tỉnh của Đại Minh, sau này những người ủng hộ sẽ thận trọng hơn, như vậy ắt sẽ dẫn đến họa loạn.
Bốn điều trên, khi còn sống, tim gan thần như thiêu như đốt, khi chết đi không sao nhắm mắt được. Vì sự nghiệp ngàn năm của Đại Minh, thần thân xác nơi chín suối mà hồn gửi cạnh quân vương. Nếu chết đi mà sống lại được, xin được ngẩng cao đầu can gián. Thần mạo muội cho rằng, tân quân đang kế thừa đế nghiệp của tiên hoàng, sẽ đổi mới mọi việc, thực hiện chế độ cai trị nhân từ, thân thiện với dân chúng, nới rộng hình phạt khắt khe, ăn nói không bị hà khắc.
Có như vậy, thần sẽ không giấu diếm kiến thức ít ỏi, xin được hiến dâng chín chính sách cải cách mới, cung trình thánh thượng ngự lãm...".
Cre - Mai Duong